![]() |
|
KINH THÁNH ¡¡ |
¡¡ SÁCH ESTHER (Ét-te) (Nguồn copy : https://giotregiaoxutando.wordpress.com/) ¨C Chương 01 ¨C
Phần Mở Ðầu
Giấc chi¨ºm bao của ông Mo¨®c-đo-khai
1a Năm thứ hai triều đại Ác-tắc-s¨¢t-ta, ng¨¤y mồng một th¨¢ng Ni-xan, ông Mo¨®c-đo-khai, con ông Gia-ia (ông Gia-ia l¨¤ con ông Sim-y, ông Sim-y con ông K¨ªt), thuộc chi tộc Ben-gia-min, đã c¨® một giấc chi¨ºm bao. 1b Ông l¨¤ một người Do-th¨¢i cư ngụ tại th¨¤nh Su-san, một nhân vật c¨® thế gi¨¢, giữ một chức vụ trong ho¨¤ng cung. 1c Ông thuộc số những người đi đ¨¤y, bị vua Ba-by-lon l¨¤ Na-bu-cô-đô-nô-xo bắt rời khỏi Gi¨º-ru-sa-lem v¨¤ ph¨¢t lưu c¨´ng với vua Giu-đa l¨¤ Giơ-khon-gia.
1d Ðây l¨¤ giấc chi¨ºm bao: bỗng nhi¨ºn, nổi l¨ºn những tiếng la lối om s¨°m, sấm s¨¦t rền vang, đất rung chuyển, rối loạn xảy ra tr¨ºn mặt đất! 1đ V¨¤ n¨¤y hai con rồng lớn tiến ra, cả hai đều sẵn s¨¤ng giao chiến. Ch¨²ng h¨¦t l¨ºn một tiếng lớn. 1e Khi tiếng ch¨²ng vang ra, mọi dân nước chuẩn bị chiến tranh chống lại dân công ch¨ªnh. 1g V¨¤ n¨¤y một ng¨¤y tối tăm u ¨¢m, tr¨ºn mặt đất chỉ thấy to¨¤n những gian truân, ngặt ngh¨¨o, sầu khổ v¨¤ rối loạn lớn lao. 1h Tất cả dân công ch¨ªnh đều bấn loạn v¨¬ kinh khiếp trước những tai hoạ sắp xảy đến cho họ. Thấy m¨¬nh sắp bị ti¨ºu diệt, họ k¨ºu l¨ºn c¨´ng Thi¨ºn Ch¨²a. 1i Từ tiếng k¨ºu cứu đ¨®, người ta thấy như từ d¨°ng suối nhỏ ph¨¢t ra một con sông lớn, nước đầy tr¨¤n. 1k Mặt trời mọc l¨ºn, toả lan ¨¢nh s¨¢ng. Kẻ thấp h¨¨n được cất nhắc l¨ºn v¨¤ nuốt sống người cao sang quyền thế.
1l Sau khi chi¨ºm bao thấy những g¨¬ Thi¨ºn Ch¨²a c¨® ý thực hiện, ông Mo¨®c-đo-khai tỉnh dậy; ông giữ lại điều 𨮠trong l¨°ng v¨¤ mãi đến tối, d¨´ng đủ c¨¢ch để t¨¬m hiểu ý nghĩa.
Âm mưu chống lại vua
1m Rồi ông Mo¨®c-đo-khai nghỉ ngơi tại ho¨¤ng cung với hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m của vua l¨¤ Bi-gơ-than v¨¤ Te-r¨¦t, những người canh g¨¢c ho¨¤ng cung. 1n Sau khi nghe biết âm mưu v¨¤ t¨¬m hiểu cặn kẽ mối bận tâm của họ, lại được tin họ đang chuẩn bị tra tay hại vua Ác-tắc-s¨¢t-ta, ông liền b¨¢o cho vua biết c¨¢c sự việc đ¨®. 1o Vua cho người điều tra về hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m. Họ đã th¨² tội v¨¤ bị h¨¤nh quyết. 1p Vua cho ghi ch¨¦p c¨¢c sự việc 𨮠v¨¤o s¨¢ch Sử bi¨ºn ni¨ºn; ông Mo¨®c-đo-khai cũng ghi ch¨¦p c¨¢c sự việc đ¨®. 1q Rồi vua truyền cho ông Mo¨®c-đo-khai phải nhận một chức vụ trong ho¨¤ng cung v¨¤ ban qu¨¤ tặng thưởng cho ông, v¨¬ c¨¢c sự việc đ¨®. 1r Nhưng Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người Bu-gh¨º, l¨¤ nhân vật cao sang quyền thế trong triều đ¨¬nh; ông t¨¬m c¨¢ch hại ông Mo¨®c-đo-khai v¨¤ dân của ông, v¨¬ vụ hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m của vua.
I. Vua A-Su¨º-Rô V¨¤ Ho¨¤ng Hậu V¨¢t-Ti
Bữa tiệc của vua A-su¨º-rô
1 Bấy giờ l¨¤ thời vua A-su¨º-rô. Vua n¨¤y cai trị một trăm hai mươi bảy miền từ Ấn-độ cho đến Ê-thi-¨®p. 2 Thời ấy, vua A-su¨º-rô đã ngồi vững tr¨ºn ngai tại th¨¤nh Su-san. 3 Năm thứ ba của triều đại, vua cho dọn tiệc thết đãi tất cả c¨¢c khanh tướng v¨¤ quần thần. C¨¢c tướng lãnh trong đạo binh Ba-tư v¨¤ M¨º-đi, c¨¢c nh¨¤ quý tộc v¨¤ c¨¢c tổng đốc đều tề tựu lại trước mặt vua. 4 Vua muốn phơi b¨¤y cho họ thấy cảnh gi¨¤u sang tr¨¢ng lệ của vương quốc cũng như uy thế rực rỡ huy ho¨¤ng của nh¨¤ vua trong v¨°ng nhiều ng¨¤y, tức một trăm t¨¢m mươi ng¨¤y.
5 Mãn thời gian ấy, vua lại cho dọn một bữa tiệc bảy ng¨¤y trong sân ngự uyển thuộc ho¨¤ng cung để thết đãi dân ch¨²ng từ lớn đến nhỏ đang ở trong th¨¤nh Su-san. 6 Tại đây, c¨® căng những bức m¨¤n bằng sợi gai trắng tinh v¨¤ đỏ t¨ªa. Người ta d¨´ng dải bằng sợi gai mịn v¨¤ hồng điều m¨®c những bức m¨¤n 𨮠v¨¤o c¨¢c v¨°ng bạc v¨¤ treo l¨ºn c¨¢c cột trụ bằng đ¨¢ bạch ngọc. Trong sân ngự uyển, c¨® k¨º những ghế d¨¤i bằng v¨¤ng, bằng bạc tr¨ºn nền l¨¢t đ¨¢ vân ban, đ¨¢ cẩm thạch, khảm x¨¤ cừ v¨¤ đ¨¢ ngọc đen. 7 Người ta d¨´ng c¨¢c b¨¬nh v¨¤ng đủ kiểu mời thực kh¨¢ch uống. Nh¨¤ vua cho tiếp rượu dồi d¨¤o xứng với cung c¨¢ch của bậc vương đế, 8 nhưng lại ra lệnh không được ¨¦p ai, v¨¬ vua truyền cho c¨¢c quản gia ho¨¤ng cung phải l¨¤m theo sở th¨ªch của mỗi người
Vụ ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti
9 Ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti cũng cho dọn tiệc đãi c¨¢c mệnh phụ trong ho¨¤ng cung của vua A-su¨º-rô. 10 Ng¨¤y thứ bảy, trong l¨²c rượu l¨¤m l¨°ng vua vui sướng, vua truyền cho bảy vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m phục vụ vua l¨¤ c¨¢c ông: Mơ-hu-man, B¨ªt-dơ-tha, Kh¨¢c-vô-na, Bi-gơ-tha, A-v¨¢c-tha, D¨º-tha v¨¤ C¨¢c-c¨¢t, 11 phải mời ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti đội triều thi¨ºn ho¨¤ng hậu v¨¤o chầu vua, để dân ch¨²ng v¨¤ c¨¢c khanh tướng chi¨ºm ngưỡng sắc đẹp của b¨¤, v¨¬ b¨¤ l¨¤ người c¨® nhan sắc. 12 Nhưng ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti từ chối không chịu đến theo lệnh vua chuyển đạt qua c¨¢c vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m. Vua rất tức giận; cơn thịnh nộ của vua bừng bừng bốc l¨ºn. 13 Bấy giờ, vua ngỏ lời với c¨¢c nh¨¤ hiền triết am tường luật ph¨¢p. Quả thật, vua thường tr¨¬nh b¨¤y c¨¢c sự việc li¨ºn quan đến m¨¬nh cho những người am tường luật ph¨¢p v¨¤ công lý. 14 Nh¨®m nhân vật thân cận nh¨¤ vua gồm c¨¢c ông: C¨¢c-sơ-na, S¨º-tha, Át-ma-tha, T¨¢c-s¨ªt, Me-r¨¦t, M¨¢c-xơ-na v¨¤ Mơ-mu-khan l¨¤ bảy quan chức cao cấp người Ba-tư v¨¤ M¨º-đi, những nhân vật thường được triều yết vua v¨¤ chiếm địa vị cao nhất trong vương quốc. 15 Vua n¨®i: ¡°Theo luật, phải xử thế n¨¤o với ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti, v¨¬ b¨¤ đã không tuân h¨¤nh lệnh vua chuyển đạt qua c¨¢c vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m?¡± 16 Ông Mơ-mu-khan n¨®i trước mặt vua v¨¤ c¨¢c quan chức: ¡°Ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti đã đắc tội không chỉ với đức vua, m¨¤ c¨°n với tất cả c¨¢c quan trong h¨¤ng quần thần v¨¤ to¨¤n thể dân ch¨²ng ở trong mọi miền thuộc quyền đức vua.17 Quả thế, chuyện ho¨¤ng hậu sẽ lan ra đến to¨¤n thể nữ giới, l¨¤m cho họ nh¨¬n đức lang quân của họ với cặp mắt khinh bỉ; họ sẽ n¨®i: vua A-su¨º-rô đã cho mời ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti v¨¤o trước long nhan, thế m¨¤ b¨¤ đã chẳng v¨¤o. 18 Ngay ng¨¤y hôm nay, khi nghe chuyện ho¨¤ng hậu, c¨¢c mệnh phụ người Ba-tư v¨¤ M¨º-đi cũng sẽ ăn n¨®i như thế với quần thần của đức vua. Bấy giờ sẽ sinh ra biết bao l¨¤ khinh bỉ v¨¤ tức giận! 19 Vậy nếu đẹp l¨°ng đức vua, th¨¬ xin đức vua ban sắc chỉ, ghi v¨¤o số c¨¢c luật lệ dân Ba-tư v¨¤ M¨º-đi; sắc chỉ n¨¤y không thể huỷ bỏ được v¨¤ nội dung như sau: từ nay, b¨¤ V¨¢t-ti không c¨°n được v¨¤o chầu vua A-su¨º-rô nữa. Xin đức vua ban chức ho¨¤ng hậu của b¨¤ cho một người kh¨¢c xứng đ¨¢ng hơn. 20 Chỉ dụ của đức vua sẽ được công bố trong to¨¤n vương quốc, d¨´ rất bao la; khi đ¨®, to¨¤n thể nữ giới, từ sang đến h¨¨n, đều tỏ l¨°ng k¨ªnh trọng đức lang quân của họ.¡±
21 Lời đề nghị 𨮠vừa ý vua v¨¤ c¨¢c quan chức. Vua l¨¤m theo lời đề nghị của ông Mơ-mu-khan. 22 Vua cho gửi thư đến mọi miền, miền n¨¤o theo chữ viết của miền ấy, dân n¨¤o theo tiếng n¨®i của dân ấy, để mọi người đ¨¤n ông l¨¤m chủ nh¨¤ m¨¬nh v¨¤ n¨®i tiếng dân m¨¬nh.
¨C Chương 01 ¨C
Phần Mở Ðầu
Giấc chi¨ºm bao của ông Mo¨®c-đo-khai
1a Năm thứ hai triều đại Ác-tắc-s¨¢t-ta, ng¨¤y mồng một th¨¢ng Ni-xan, ông Mo¨®c-đo-khai, con ông Gia-ia (ông Gia-ia l¨¤ con ông Sim-y, ông Sim-y con ông K¨ªt), thuộc chi tộc Ben-gia-min, đã c¨® một giấc chi¨ºm bao. 1b Ông l¨¤ một người Do-th¨¢i cư ngụ tại th¨¤nh Su-san, một nhân vật c¨® thế gi¨¢, giữ một chức vụ trong ho¨¤ng cung. 1c Ông thuộc số những người đi đ¨¤y, bị vua Ba-by-lon l¨¤ Na-bu-cô-đô-nô-xo bắt rời khỏi Gi¨º-ru-sa-lem v¨¤ ph¨¢t lưu c¨´ng với vua Giu-đa l¨¤ Giơ-khon-gia.
1d Ðây l¨¤ giấc chi¨ºm bao: bỗng nhi¨ºn, nổi l¨ºn những tiếng la lối om s¨°m, sấm s¨¦t rền vang, đất rung chuyển, rối loạn xảy ra tr¨ºn mặt đất! 1đ V¨¤ n¨¤y hai con rồng lớn tiến ra, cả hai đều sẵn s¨¤ng giao chiến. Ch¨²ng h¨¦t l¨ºn một tiếng lớn. 1e Khi tiếng ch¨²ng vang ra, mọi dân nước chuẩn bị chiến tranh chống lại dân công ch¨ªnh. 1g V¨¤ n¨¤y một ng¨¤y tối tăm u ¨¢m, tr¨ºn mặt đất chỉ thấy to¨¤n những gian truân, ngặt ngh¨¨o, sầu khổ v¨¤ rối loạn lớn lao. 1h Tất cả dân công ch¨ªnh đều bấn loạn v¨¬ kinh khiếp trước những tai hoạ sắp xảy đến cho họ. Thấy m¨¬nh sắp bị ti¨ºu diệt, họ k¨ºu l¨ºn c¨´ng Thi¨ºn Ch¨²a. 1i Từ tiếng k¨ºu cứu đ¨®, người ta thấy như từ d¨°ng suối nhỏ ph¨¢t ra một con sông lớn, nước đầy tr¨¤n. 1k Mặt trời mọc l¨ºn, toả lan ¨¢nh s¨¢ng. Kẻ thấp h¨¨n được cất nhắc l¨ºn v¨¤ nuốt sống người cao sang quyền thế.
1l Sau khi chi¨ºm bao thấy những g¨¬ Thi¨ºn Ch¨²a c¨® ý thực hiện, ông Mo¨®c-đo-khai tỉnh dậy; ông giữ lại điều 𨮠trong l¨°ng v¨¤ mãi đến tối, d¨´ng đủ c¨¢ch để t¨¬m hiểu ý nghĩa.
Âm mưu chống lại vua
1m Rồi ông Mo¨®c-đo-khai nghỉ ngơi tại ho¨¤ng cung với hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m của vua l¨¤ Bi-gơ-than v¨¤ Te-r¨¦t, những người canh g¨¢c ho¨¤ng cung. 1n Sau khi nghe biết âm mưu v¨¤ t¨¬m hiểu cặn kẽ mối bận tâm của họ, lại được tin họ đang chuẩn bị tra tay hại vua Ác-tắc-s¨¢t-ta, ông liền b¨¢o cho vua biết c¨¢c sự việc đ¨®. 1o Vua cho người điều tra về hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m. Họ đã th¨² tội v¨¤ bị h¨¤nh quyết. 1p Vua cho ghi ch¨¦p c¨¢c sự việc 𨮠v¨¤o s¨¢ch Sử bi¨ºn ni¨ºn; ông Mo¨®c-đo-khai cũng ghi ch¨¦p c¨¢c sự việc đ¨®. 1q Rồi vua truyền cho ông Mo¨®c-đo-khai phải nhận một chức vụ trong ho¨¤ng cung v¨¤ ban qu¨¤ tặng thưởng cho ông, v¨¬ c¨¢c sự việc đ¨®. 1r Nhưng Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người Bu-gh¨º, l¨¤ nhân vật cao sang quyền thế trong triều đ¨¬nh; ông t¨¬m c¨¢ch hại ông Mo¨®c-đo-khai v¨¤ dân của ông, v¨¬ vụ hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m của vua.
I. Vua A-Su¨º-Rô V¨¤ Ho¨¤ng Hậu V¨¢t-Ti
Bữa tiệc của vua A-su¨º-rô
1 Bấy giờ l¨¤ thời vua A-su¨º-rô. Vua n¨¤y cai trị một trăm hai mươi bảy miền từ Ấn-độ cho đến Ê-thi-¨®p. 2 Thời ấy, vua A-su¨º-rô đã ngồi vững tr¨ºn ngai tại th¨¤nh Su-san. 3 Năm thứ ba của triều đại, vua cho dọn tiệc thết đãi tất cả c¨¢c khanh tướng v¨¤ quần thần. C¨¢c tướng lãnh trong đạo binh Ba-tư v¨¤ M¨º-đi, c¨¢c nh¨¤ quý tộc v¨¤ c¨¢c tổng đốc đều tề tựu lại trước mặt vua. 4 Vua muốn phơi b¨¤y cho họ thấy cảnh gi¨¤u sang tr¨¢ng lệ của vương quốc cũng như uy thế rực rỡ huy ho¨¤ng của nh¨¤ vua trong v¨°ng nhiều ng¨¤y, tức một trăm t¨¢m mươi ng¨¤y.
5 Mãn thời gian ấy, vua lại cho dọn một bữa tiệc bảy ng¨¤y trong sân ngự uyển thuộc ho¨¤ng cung để thết đãi dân ch¨²ng từ lớn đến nhỏ đang ở trong th¨¤nh Su-san. 6 Tại đây, c¨® căng những bức m¨¤n bằng sợi gai trắng tinh v¨¤ đỏ t¨ªa. Người ta d¨´ng dải bằng sợi gai mịn v¨¤ hồng điều m¨®c những bức m¨¤n 𨮠v¨¤o c¨¢c v¨°ng bạc v¨¤ treo l¨ºn c¨¢c cột trụ bằng đ¨¢ bạch ngọc. Trong sân ngự uyển, c¨® k¨º những ghế d¨¤i bằng v¨¤ng, bằng bạc tr¨ºn nền l¨¢t đ¨¢ vân ban, đ¨¢ cẩm thạch, khảm x¨¤ cừ v¨¤ đ¨¢ ngọc đen. 7 Người ta d¨´ng c¨¢c b¨¬nh v¨¤ng đủ kiểu mời thực kh¨¢ch uống. Nh¨¤ vua cho tiếp rượu dồi d¨¤o xứng với cung c¨¢ch của bậc vương đế, 8 nhưng lại ra lệnh không được ¨¦p ai, v¨¬ vua truyền cho c¨¢c quản gia ho¨¤ng cung phải l¨¤m theo sở th¨ªch của mỗi người
Vụ ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti
9 Ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti cũng cho dọn tiệc đãi c¨¢c mệnh phụ trong ho¨¤ng cung của vua A-su¨º-rô. 10 Ng¨¤y thứ bảy, trong l¨²c rượu l¨¤m l¨°ng vua vui sướng, vua truyền cho bảy vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m phục vụ vua l¨¤ c¨¢c ông: Mơ-hu-man, B¨ªt-dơ-tha, Kh¨¢c-vô-na, Bi-gơ-tha, A-v¨¢c-tha, D¨º-tha v¨¤ C¨¢c-c¨¢t, 11 phải mời ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti đội triều thi¨ºn ho¨¤ng hậu v¨¤o chầu vua, để dân ch¨²ng v¨¤ c¨¢c khanh tướng chi¨ºm ngưỡng sắc đẹp của b¨¤, v¨¬ b¨¤ l¨¤ người c¨® nhan sắc. 12 Nhưng ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti từ chối không chịu đến theo lệnh vua chuyển đạt qua c¨¢c vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m. Vua rất tức giận; cơn thịnh nộ của vua bừng bừng bốc l¨ºn. 13 Bấy giờ, vua ngỏ lời với c¨¢c nh¨¤ hiền triết am tường luật ph¨¢p. Quả thật, vua thường tr¨¬nh b¨¤y c¨¢c sự việc li¨ºn quan đến m¨¬nh cho những người am tường luật ph¨¢p v¨¤ công lý. 14 Nh¨®m nhân vật thân cận nh¨¤ vua gồm c¨¢c ông: C¨¢c-sơ-na, S¨º-tha, Át-ma-tha, T¨¢c-s¨ªt, Me-r¨¦t, M¨¢c-xơ-na v¨¤ Mơ-mu-khan l¨¤ bảy quan chức cao cấp người Ba-tư v¨¤ M¨º-đi, những nhân vật thường được triều yết vua v¨¤ chiếm địa vị cao nhất trong vương quốc. 15 Vua n¨®i: ¡°Theo luật, phải xử thế n¨¤o với ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti, v¨¬ b¨¤ đã không tuân h¨¤nh lệnh vua chuyển đạt qua c¨¢c vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m?¡± 16 Ông Mơ-mu-khan n¨®i trước mặt vua v¨¤ c¨¢c quan chức: ¡°Ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti đã đắc tội không chỉ với đức vua, m¨¤ c¨°n với tất cả c¨¢c quan trong h¨¤ng quần thần v¨¤ to¨¤n thể dân ch¨²ng ở trong mọi miền thuộc quyền đức vua.17 Quả thế, chuyện ho¨¤ng hậu sẽ lan ra đến to¨¤n thể nữ giới, l¨¤m cho họ nh¨¬n đức lang quân của họ với cặp mắt khinh bỉ; họ sẽ n¨®i: vua A-su¨º-rô đã cho mời ho¨¤ng hậu V¨¢t-ti v¨¤o trước long nhan, thế m¨¤ b¨¤ đã chẳng v¨¤o. 18 Ngay ng¨¤y hôm nay, khi nghe chuyện ho¨¤ng hậu, c¨¢c mệnh phụ người Ba-tư v¨¤ M¨º-đi cũng sẽ ăn n¨®i như thế với quần thần của đức vua. Bấy giờ sẽ sinh ra biết bao l¨¤ khinh bỉ v¨¤ tức giận! 19 Vậy nếu đẹp l¨°ng đức vua, th¨¬ xin đức vua ban sắc chỉ, ghi v¨¤o số c¨¢c luật lệ dân Ba-tư v¨¤ M¨º-đi; sắc chỉ n¨¤y không thể huỷ bỏ được v¨¤ nội dung như sau: từ nay, b¨¤ V¨¢t-ti không c¨°n được v¨¤o chầu vua A-su¨º-rô nữa. Xin đức vua ban chức ho¨¤ng hậu của b¨¤ cho một người kh¨¢c xứng đ¨¢ng hơn. 20 Chỉ dụ của đức vua sẽ được công bố trong to¨¤n vương quốc, d¨´ rất bao la; khi đ¨®, to¨¤n thể nữ giới, từ sang đến h¨¨n, đều tỏ l¨°ng k¨ªnh trọng đức lang quân của họ.¡±
21 Lời đề nghị 𨮠vừa ý vua v¨¤ c¨¢c quan chức. Vua l¨¤m theo lời đề nghị của ông Mơ-mu-khan. 22 Vua cho gửi thư đến mọi miền, miền n¨¤o theo chữ viết của miền ấy, dân n¨¤o theo tiếng n¨®i của dân ấy, để mọi người đ¨¤n ông l¨¤m chủ nh¨¤ m¨¬nh v¨¤ n¨®i tiếng dân m¨¬nh.
¨C Chương 03 ¨C
1 Sau biến cố đ¨®, vua A-su¨º-rô thăng chức cho ông Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người A-g¨¢c. Vua cất nhắc ông l¨ºn, đặt ông đứng đầu mọi khanh tướng hầu cận vua. 2 Quần thần nhất nhất đều c¨²i ch¨¤o b¨¢i lạy ông Ha-man v¨¬ vua đã truyền như thế. Nhưng ông Mo¨®c-đo-khai đã chẳng c¨²i ch¨¤o, cũng không b¨¢i lạy. 3 Quần thần trong triều n¨®i với ông Mo¨®c-đo-khai: ¡°Tại sao ông lại lỗi lệnh vua?¡± 4 Ng¨¤y n¨¤o họ cũng lặp đi lặp lại như thế, nhưng ông vẫn không chịu nghe; Ông cho họ thấy ông l¨¤ người Do-th¨¢i. Họ mới tr¨¬nh sự việc cho ông Ha-man để xem ông Mo¨®c-đo-khai c¨°n giữ th¨¢i độ 𨮠nữa không. 5 Khi thấy ông Mo¨®c-đo-khai chẳng c¨²i ch¨¤o, cũng không b¨¢i lạy m¨¬nh, ông Ha-man hết sức phẫn nộ. 6 Nhưng đối với ông Ha-man, v¨¬ đã biết ông Mo¨®c-đo-khai thuộc dân tộc n¨¤o, n¨ºn nếu chỉ giết một m¨¬nh ông ta thôi th¨¬ tầm thường qu¨¢. V¨¬ vậy, ông Ha-man t¨¬m c¨¢ch ti¨ºu diệt cả dân tộc của ông Mo¨®c-đo-khai. Ш® l¨¤ hết mọi người Do-th¨¢i đang sống trong to¨¤n vương quốc của vua A-su¨º-rô.
III. Người Do-Th¨¢i Bị Ðe Dọa
Sắc chỉ tru diệt người Do-th¨¢i
7 Th¨¢ng thứ nhất, tức th¨¢ng Ni-xan, v¨¤o năm thứ mười hai triều đại vua A-su¨º-rô, người ta gieo ¡°Pua¡± (nghĩa l¨¤ bắt thăm) trước mặt ông Ha-man để biết ng¨¤y biết th¨¢ng. Thăm rơi tr¨²ng ng¨¤y mười bốn th¨¢ng thứ mười hai, tức l¨¤ th¨¢ng A-đa. 8 Ông Ha-man thưa với vua A-su¨º-rô: ¡°Trong khắp c¨¢c miền thuộc vương quốc của đức vua, c¨® một dân sống tản m¨¢c, rải r¨¢c 𨮠đây giữa c¨¢c dân. Luật lệ của ch¨²ng không giống như luật lệ của bất cứ dân n¨¤o kh¨¢c. Luật lệ của đức vua, ch¨²ng chẳng tuân chẳng giữ. Quyền lợi của đức vua không cho ph¨¦p để ch¨²ng y¨ºn như vậy. 9 Nếu đẹp l¨°ng đức vua, th¨¬ xin đức vua cho viết sắc lệnh tru diệt ch¨²ng. Thần xin cân ba trăm ng¨¤n ký bạc trao cho công chức đem v¨¤o kho bạc của đức vua.¡±
10 Bấy giờ, vua th¨¢o bửu ấn ở tay ra trao cho cừu địch của người Do-th¨¢i l¨¤ ông Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người A-g¨¢c. 11 Rồi vua n¨®i với ông Ha-man: ¡°Ta tặng khanh số bạc đ¨®, trao cho khanh cả dân tộc 𨮠nữa. Khanh muốn l¨¤m g¨¬ ch¨²ng th¨¬ l¨¤m.¡±
12 Ng¨¤y mười ba th¨¢ng thứ nhất, c¨¢c ký lục của vua được triệu đến. Tr¨ºn sắc lệnh c¨® ghi tất cả những g¨¬ ông Ha-man đã chỉ thị để gửi đến c¨¢c thủ hiến của nh¨¤ vua, c¨¢c tổng đốc coi mỗi miền v¨¤ c¨¢c quan chức coi từng sắc dân, miền n¨¤o theo chữ viết của miền ấy, dân n¨¤o theo tiếng n¨®i của dân ấy. Sắc lệnh được soạn thảo nhân danh vua A-su¨º-rô v¨¤ ni¨ºm phong bằng bửu ấn nh¨¤ vua, 13 rồi được trao cho c¨¢c phu trạm mang đến tất cả c¨¢c miền dưới quyền vua. Mục đ¨ªch l¨¤ thủ ti¨ºu, giết chết, tru diệt mọi người Do-th¨¢i từ trẻ đến gi¨¤, cả thiếu nhi lẫn phụ nữ, nội trong một ng¨¤y, ng¨¤y mười ba th¨¢ng thứ mười hai, tức l¨¤ th¨¢ng A-đa. Ngo¨¤i ra, sắc lệnh c¨°n cho ph¨¦p cướp của nữa.
13a Sau đây l¨¤ bản sao sắc lệnh tr¨ºn:
¡°Ðại vương A-su¨º-rô viết như sau cho c¨¢c tổng đốc của một trăm hai mươi bảy miền từ Ấn-độ đến Ê-thi-¨®p, v¨¤ cho c¨¢c quan chức dưới quyền:
13b Cai quản muôn dân nước, l¨¤m b¨¢ chủ to¨¤n cõi địa cầu, ta không muốn say men quyền b¨ªnh m¨¤ sinh th¨®i ki¨ºu căng, nhưng muốn luôn lãnh đạo sao cho khoan dung hiền ho¨¤, không ngừng bảo đảm cho to¨¤n dân một cuộc sống y¨ºn ổn, gi¨²p cho vương quốc được th¨¢i b¨¬nh thịnh vượng, ai nấy dễ d¨¤ng đi lại cho đến tận bi¨ºn thuỳ, để phục hồi cảnh an ho¨¤ mọi người hằng mong ước. 13c Ðể t¨¬m c¨¢ch thực hiện dự kiến tr¨ºn, ta đã b¨¤n hỏi c¨¢c vị cố vấn. Trong số đ¨®, quan Ha-man giữa ch¨²ng ta l¨¤ một nhân vật khôn ngoan xuất ch¨²ng, đã tỏ ra luôn th¨¤nh tâm thiện ch¨ª v¨¤ hết dạ t¨ªn trung, n¨ºn trong vương quốc, đã l¨ºn tới địa vị thứ nh¨¬. 13d Ông đã cho ta thấy rằng c¨® một dân đầy ¨¢c ý, sống tr¨¤ trộn với trăm họ tr¨ºn to¨¤n cõi địa cầu, theo những luật lệ đối nghịch hẳn với c¨¢c nước kh¨¢c, chẳng hề đếm xỉa đến sắc dụ của c¨¢c vua, khiến cho vương quốc không thể đạt tới sự thống nhất, vương quốc m¨¤ ta vẫn điều khiển một c¨¢ch ho¨¤n hảo, không ai ch¨º tr¨¢ch được.
13đ Vậy, ta khẳng định rằng đây l¨¤ lũ dân lập dị, luôn chống đối mọi người, c¨® nếp sống kh¨¢c biệt v¨¬ tuân h¨¤nh thứ luật ph¨¢p xa lạ, phạm những tội ¨¢c tầy trời chống lại quyền lợi của ta, với ý đồ gây bất ổn cho vương quốc.
13e Do đ¨®, ta truyền rằng: ng¨¤y mười bốn th¨¢ng thứ mười hai, tức l¨¤ th¨¢ng A-đa năm nay, phải tận diệt tất cả những kẻ được đề cập trong văn thư của quan Ha-man, người đã được ta bổ nhiệm l¨¤m phụ ch¨ªnh lo việc triều đ¨¬nh cho ta. Phải lấy gươm của địch th¨´ ch¨²ng m¨¤ tận diệt ch¨²ng c¨´ng với vợ con, không nương tay, không thương x¨®t. 13g Như thế, nội trong một ng¨¤y, những kẻ xưa nay vốn đầy ¨¢c ý đều bị tống xuống âm phủ, để từ đây, việc triều ch¨ªnh được mãi mãi ổn định v¨¤ ¨ºm xuôi.¡±
14 Sắc chỉ n¨¤y đã được công bố v¨¤ c¨® hiệu lực luật ph¨¢p cho mọi miền. Bản sao cũng đã được phổ biến, để v¨¤o ng¨¤y ấn định, mọi dân sẵn s¨¤ng tuân theo. 15 Theo lệnh vua, phu trạm tức tốc l¨ºn đường. Sắc chỉ được công bố tại th¨¤nh Su-san.
Trong khi vua c¨´ng quan Ha-man ngồi ch¨¨ ch¨¦n say sưa, th¨¬ cả th¨¤nh Su-san đều xôn xao n¨¢o động.
¨C Chương 04 ¨C
Ông Mo¨®c-đo-khai v¨¤ ho¨¤ng hậu Ét-te đẩy lui hiểm hoạ
1 Khi biết tất cả những sự kiện tr¨ºn, ông Mo¨®c-đo-khai x¨¦ ¨¢o m¨¬nh ra, mặc lấy bao bị v¨¤ rắc tro l¨ºn người. Ông ra giữa th¨¤nh, lớn tiếng thốt l¨ºn những lời đắng cay chua x¨®t. 2 Ông đến tận trước cung môn l¨¤ nơi không ai được ph¨¦p v¨¤o m¨¤ lại mặc bao bị. 3 Trong mỗi miền, bất cứ nơi đâu mệnh lệnh v¨¤ chỉ dụ của vua được chuyển tới, người ta cũng đều chứng kiến một cảnh th¨º lương buồn thảm: dân Do-th¨¢i ăn chay, kh¨®c l¨®c, than van. Nhiều người nằm tr¨ºn tro tr¨ºn đất, m¨¬nh mặc bao bị.
4 C¨¢c cung nữ v¨¤ th¨¢i gi¨¢m b¨¢o tin cho ho¨¤ng hậu Ét-te. B¨¤ hết sức b¨¤ng ho¨¤ng. B¨¤ gửi ¨¢o ra cho ông Mo¨®c-đo-khai mặc v¨¤ xin ông cởi bỏ bao bị. Ông không chịu nghe. 5 B¨¤ mới cho gọi ông Ha-th¨¢c l¨¤ một trong những vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m nh¨¤ vua đặt l¨¤m người phục vụ b¨¤. B¨¤ truyền cho ông đi gặp ông Mo¨®c-đo-khai để biết sự việc đã xảy ra v¨¤ lý do của sự việc đ¨®.
6 Ông Ha-th¨¢c ra gặp ông Mo¨®c-đo-khai tại quảng trường đối diện với cung môn. 7 Ông Mo¨®c-đo-khai cho ông biết tất cả những sự việc đã xảy ra v¨¤ biết chuyện ông Ha-man đã hứa sẽ cân một số bạc bỏ v¨¤o kho của vua nhằm tru diệt người Do-th¨¢i. 8 Ông Mo¨®c-đo-khai trao cho ông bản sao sắc chỉ đã công bố ở Su-san nhằm huỷ diệt họ, mục đ¨ªch l¨¤ cho b¨¤ Ét-te xem bản sao 𨮠v¨¤ biết c¨¢c sự việc. Ông Mo¨®c-đo-khai cũng nhắn b¨¤ phải v¨¤o chầu vua để xin vua tỏ l¨°ng nhân hậu v¨¤ khẩn n¨¤i vua thương x¨®t dân tộc b¨¤. Ông nhắn rằng: 8a ¡°Con hãy nhớ lại thuở h¨¤n vi của con, những ng¨¤y con đã được ch¨ªnh tay cha nuôi dưỡng. Người chiếm địa vị thứ nh¨¬ trong vương quốc l¨¤ Ha-man đã đề nghị vua chống lại ch¨²ng ta, nhằm dẫn ch¨²ng ta đến chỗ chết. 8b Con hãy cầu khẩn Ch¨²a v¨¤ xin vua thương t¨¬nh tha chết cho ch¨²ng ta.¡±
9 Ông Ha-th¨¢c trở v¨¤o, chuyển những lời n¨¤y đến ho¨¤ng hậu Ét-te. 10 B¨¤ ngỏ lời với ông Ha-th¨¢c, truyền cho ông ra gặp ông Mo¨®c-đo-khai v¨¤ n¨®i: 11 ¡°Bề tôi của vua v¨¤ dân c¨¢c miền thuộc quyền vua, ai cũng biết rõ: bất cứ người n¨¤o, nam cũng như nữ, không được triệu vời m¨¤ d¨¢m v¨¤o chầu vua ở ph¨ªa trong sân rồng, th¨¬ đều chịu một luật duy nhất l¨¤ phải chết, trừ phi vua giơ phủ việt v¨¤ng ra, người ấy mới được sống. M¨¤ con đây đã ba mươi ng¨¤y rồi không được triệu v¨¤o chầu vua.¡±
12 Người ta cho ông Mo¨®c-đo-khai biết những điều b¨¤ Ét-te đã n¨®i. 13 Ông nhờ người trả lời: ¡°Ðừng tưởng rằng trong cả dân Do-th¨¢i, chỉ c¨® m¨¬nh con ở tại ho¨¤ng cung l¨¤ được tho¨¢t nạn. 14 V¨¬ đến l¨²c n¨¤y m¨¤ con vẫn cứ ngậm miệng l¨¤m thinh, th¨¬ người Do-th¨¢i sẽ nhận được sự trợ gi¨²p v¨¤ giải cứu từ một nơi kh¨¢c; c¨°n ch¨ªnh con v¨¤ nh¨¤ cha con lại bị tru diệt. Biết đâu không phải v¨¬ thời buổi như thế n¨¤y m¨¤ con đã l¨ºn tới địa vị ho¨¤ng hậu?¡±
15 B¨¤ Ét-te nhờ người trả lời ông Mo¨®c-đo-khai: 16 ¡°Xin cha cứ đi tập hợp tất cả những người Do-th¨¢i ở Su-san lại. Xin b¨¤ con ăn chay cầu nguyện cho con. Suốt ba ng¨¤y đ¨ºm, đừng ăn uống g¨¬ cả. Con v¨¤ c¨¢c cung nữ cũng sẽ l¨¤m như thế. Sau đ¨®, dầu ph¨¢p luật không cho ph¨¦p, con cũng v¨¤o chầu vua. C¨® chết con cũng đ¨¤nh.¡± 17 Ông Mo¨®c-đo-khai r¨²t lui v¨¤ l¨¤m theo mọi điều ho¨¤ng hậu Ét-te dặn.
Lời cầu nguyện của ông Mo¨®c-đo-khai
17a Ông nhắc lại mọi công việc Ch¨²a đã l¨¤m m¨¤ cầu xin với Ch¨²a:
17b ¡°Lạy Ch¨²a, Ch¨²a l¨¤ Vua to¨¤n năng,
Ch¨²a nắm quyền điều khiển vũ trụ.
Khi Ch¨²a muốn cứu độ Ít-ra-en,
n¨¤o ai đương đầu nổi với Ng¨¤i!
17c Ch¨ªnh Ng¨¤i đã tạo dựng trời đất
v¨¤ thực hiện mọi kỳ công dưới bầu trời.
Lạy Ch¨²a, Ng¨¤i l¨¤ Ch¨²a vạn vật.
Ai chống lại được Ng¨¤i?
17d Lạy Ch¨²a, Ng¨¤i biết mọi sự, Ng¨¤i biết rõ:
Không phải v¨¬ xấc xược, ki¨ºu kỳ hoặc h¨¢o danh
m¨¤ con l¨¤m thế,
đã không b¨¢i lạy t¨ºn Ha-man ngạo mạn ki¨ºu căng.
Quả thật, để cứu Ít-ra-en,
th¨¬ c¨® phải hôn b¨¤n chân hắn, con đây cũng sẵn s¨¤ng.
17đ Nhưng con đã l¨¤m thế để khỏi đặt c¨¢i vinh của người ph¨¤m
tr¨ºn vinh quang Thi¨ºn Ch¨²a.
Con sẽ không b¨¢i lạy một ai, ngoại trừ Ng¨¤i, lạy Ch¨²a,
v¨¤ con sẽ không l¨¤m thế v¨¬ ki¨ºu ngạo.
17e Giờ đây, lạy Ch¨²a l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a.
Ch¨²a l¨¤ Vua, l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a tổ phụ Áp-ra-ham,
xin tha cho dân Ng¨¤i,
v¨¬ th¨´ địch đang để tâm để ý ch¨²ng con
nhằm t¨¬m c¨¢ch huỷ diệt.
Ch¨²ng những mong ph¨¢ huỷ
phần sản nghiệp ng¨¤n xưa của Ng¨¤i.
17g Xin Ng¨¤i đừng ch¨º bỏ dân ri¨ºng thuộc về Ng¨¤i,
dân Ng¨¤i đã chuộc lấy từ Ai-cập.
17h Xin nghe lời con nguyện
m¨¤ thương đến phần gia nghiệp của Ng¨¤i.
Lạy Ch¨²a, cảnh tang t¨®c ch¨²ng con, xin biến th¨¤nh hoan lạc
để ch¨²ng con được sống m¨¤ ca tụng danh Ng¨¤i.
Xin Ng¨¤i đừng huỷ diệt
đo¨¤n dân luôn mở miệng ngợi khen Ng¨¤i.¡±
17i To¨¤n thể Ít-ra-en hết l¨°ng hết sức k¨ºu van Ch¨²a, v¨¬ c¨¢i chết ở trước mặt họ rồi.
Lời cầu nguyện của ho¨¤ng hậu Ét-te
17k Ho¨¤ng hậu Ét-te khắc khoải âu lo đến chết được, liền t¨¬m đến nương ẩn b¨ºn Ch¨²a. Tâm hồn sầu khổ, b¨¤ cởi bỏ y phục lộng lẫy, mặc ¨¢o tang v¨¤o. Thay cho dầu thơm quý gi¨¢, b¨¤ lấy bụi tro dơ bẩn rắc l¨ºn đầu; b¨¤ hãm m¨¬nh phạt x¨¢c nhiệm nhặt; thay v¨¬ trang điểm trau chuốt, b¨¤ để cho t¨®c xoã rối bời. B¨¤ cầu xin c¨´ng Ch¨²a, Thi¨ºn Ch¨²a Ít-ra-en:
17l ¡°Lạy Ch¨²a của con, lạy Vua ch¨²ng con,
Ng¨¤i l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a duy nhất.
N¨¤y con đang liều mạng, xin đến cứu gi¨²p con.
Con cô đơn, chẳng c¨°n ai cứu gi¨²p, ngoại trừ Ng¨¤i.
17m Lạy Ch¨²a, trong chi tộc của cha ông,
từ khi lọt l¨°ng mẹ, con từng được nghe biết
l¨¤ ch¨ªnh Ng¨¤i đã chọn Ít-ra-en giữa muôn ng¨¤n dân tộc,
đã tuyển chọn cha ông ch¨²ng con
giữa mọi bậc tiền bối của c¨¢c ng¨¤i
để l¨¤m th¨¤nh gia nghiệp mãi mãi thuộc về Ng¨¤i.
Ng¨¤i thực hiện cho cha ông ch¨²ng con
mọi điều Ng¨¤i đã hứa.
17n Nay ch¨²ng con đã phạm tội trước nhan Ng¨¤i,
v¨¤ Ng¨¤i đã trao nộp ch¨²ng con v¨¤o tay kẻ th¨´ địch
v¨¬ ch¨²ng con đã thờ c¨¢c thần minh của ch¨²ng.
Lạy Ch¨²a, Ng¨¤i công minh ch¨ªnh trực xiết bao!
17o Bây giờ, tuy ch¨²ng con phải nuốt cay ngậm đắng
l¨¤m nô lệ cho th¨´ địch ch¨²ng con,
ch¨²ng vẫn chưa lấy l¨¤m thoả mãn.
Ch¨²ng lại c¨°n đặt tay l¨ºn tay c¨¢c tượng thần của ch¨²ng,
li¨ºn kết c¨´ng thần minh nhằm huỷ bỏ
mệnh lệnh Ng¨¤i đã ban, nhằm ph¨¢ tan gia nghiệp của Ng¨¤i,
dập tắt vinh quang không ngừng chiếu toả
tr¨ºn th¨¢nh điện, tr¨ºn b¨¤n thờ của Ng¨¤i,
17p nhằm mở miệng chư dân
để họ h¨¢t mừng công đức c¨¢c thần minh hư ảo
v¨¤ mãi mãi s¨´ng b¨¢i ông vua mang x¨¢c ph¨¤m.
17q Lạy Ch¨²a, xin đừng trao phủ việt của Ng¨¤i
cho những g¨¬ hư ảo
cũng đừng để cho th¨´ địch nhạo cười khi ch¨²ng con gục ngã.
Nhưng xin lấy mưu đồ của ch¨²ng m¨¤ quật lại ch¨²ng đi.
V¨¤ những kẻ manh tâm hại ch¨²ng con,
xin đưa ra l¨¤m gương cho thi¨ºn hạ.
17r Lạy Ch¨²a, ng¨¤y ch¨²ng con gặp gian truân c¨´ng khốn,
xin nhớ đến ch¨²ng con m¨¤ chứng tỏ quyền năng của Ng¨¤i.
Lạy Vua c¨¢c thần minh, Ðấng thống trị mọi kẻ cầm quyền,
xin ban cho con l¨°ng dũng cảm,
17s v¨¤ dạy con biết n¨®i lời ¨ºm tai
khi phải ra trước mặt lo¨¤i sư tử.
Xin đổi l¨°ng con sư tử ấy để n¨® căm th¨´ kẻ chống lại ch¨²ng con,
khiến cho hắn v¨¤ quân đồng loã phải ti¨ºu diệt ho¨¤n to¨¤n.
17t Thần dân Ng¨¤i, xin Ng¨¤i giải tho¨¢t.
Con cô đơn, xin đến cứu gi¨²p con.
Lạy Ch¨²a, ngo¨¤i Ng¨¤i ra, con đâu c¨°n ai nữa!
17u Ng¨¤i thấu biết mọi sự tr¨ºn đời,
Ng¨¤i biết rõ l¨°ng con hằng căm gh¨¦t
c¨¢i vinh của những kẻ không Lề Luật,
v¨¤ con cũng nhờm tởm gớm gh¨º
việc chăn gối với những kẻ không cắt b¨¬
cũng như với những người dân ngoại.
17v Ng¨¤i biết rõ con đang c¨´ng đường t¨²ng thế,
con gh¨º tởm c¨¢i huy hiệu ki¨ºu hãnh mang tr¨ºn đầu
trong những ng¨¤y xuất hiện trước công ch¨²ng;
con gh¨º tởm n¨® như gh¨º tởm c¨¢i khăn phải d¨´ng khi kh¨® ở.
Con chẳng mang n¨® v¨¤o những ng¨¤y b¨¬nh an.
17x Nữ tỳ của Ch¨²a đã không hề đồng b¨¤n với Ha-man,
chẳng coi trọng tiệc t¨´ng vua đãi,
chẳng th¨¨m uống thứ rượu tế thần.
17y Từ ng¨¤y thay đổi địa vị cho đến nay,
nữ tỳ của Ch¨²a chẳng hề được vui sướng
nếu không c¨® những niềm vui b¨ºn Ng¨¤i,
lạy Ch¨²a l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a tổ phụ Áp-ra-ham.
17aa Lạy Thi¨ºn Ch¨²a quyền uy dũng lực tr¨ºn hết thảy mọi người,
xin nghe tiếng những kẻ sờn l¨°ng nản ch¨ª.
Xin giải tho¨¢t ch¨²ng con khỏi tay những kẻ độc ¨¢c,
xin giải tho¨¢t con khỏi cơn sợ hãi n¨¤y! ¡°
¨C Chương 05 ¨C
Ho¨¤ng hậu Ét-te v¨¤o chầu vua
1 Ng¨¤y thứ ba, cầu nguyện xong, ho¨¤ng hậu Ét-te bỏ ¨¢o cầu nguyện, mặc phẩm phục huy ho¨¤ng. 1a Ðẹp lộng lẫy, b¨¤ cầu khẩn Thi¨ºn Ch¨²a l¨¤ Ðấng thấu suốt v¨¤ cứu độ mọi người. Rồi b¨¤ đem theo hai cung nữ: b¨¤ tựa v¨¤o một cô, trông thật thướt tha duy¨ºn d¨¢ng; c¨°n cô kia theo sau, nâng đuôi ¨¢o cho b¨¤. 1b B¨¤ hết sức xinh đẹp, đôi m¨¢ tươi hồng, vẻ mặt hớn hở, dễ thương, nhưng l¨°ng đau như thắt v¨¬ khiếp sợ. 1c Qua c¨¢c cửa, b¨¤ đến trước mặt vua. Vua ngự tr¨ºn ngai b¨¢u, mang trọn bộ long b¨¤o d¨´ng trong những buổi triều yết, m¨¬nh đầy v¨¤ng bạc châu b¨¢u, d¨¢ng vẻ rất đ¨¢ng sợ. 1d Vua ngẩng mặt l¨ºn nh¨¬n, đôi mắt rực s¨¢ng, giận dữ đến cực độ. Ho¨¤ng hậu khuỵu xuống, t¨¢i mặt đi v¨¬ yếu sức; b¨¤ dựa đầu v¨¤o cô cung nữ đi trước. 1đ Thi¨ºn Ch¨²a l¨¤m cho vua đổi l¨°ng, khiến vua ra dịu hiền. Từ tr¨ºn ngai v¨¤ng, vua lo âu lao m¨¬nh xuống, đưa c¨¢nh tay đỡ lấy b¨¤ cho đến khi b¨¤ tỉnh lại. Rồi vua lấy lời trấn an kh¨ªch lệ b¨¤: 1e ¡°Sao thế, Ét-te? Ta l¨¤ anh của em m¨¤! Y¨ºn tâm đi! Em không phải chết đâu! Lệnh của ta chỉ ¨¢p dụng cho thường dân thôi. Lại đây em!¡± 2 Vua đưa phủ việt v¨¤ng l¨ºn đặt v¨¤o cổ b¨¤, rồi ôm hôn b¨¤ v¨¤ n¨®i: ¡°Hãy n¨®i cho ta hay!¡± 2a B¨¤ n¨®i với vua: ¡°Tâu ch¨²a thượng, thiếp nh¨¬n thấy ng¨¤i giống như thi¨ºn sứ của Thi¨ºn Ch¨²a. Tâm hồn thiếp bị r¨²ng động v¨¬ khiếp sợ vẻ oai nghi của ng¨¤i. Quả thế, tâu ch¨²a thượng, ng¨¤i thật kỳ diệu v¨¤ long nhan ng¨¤i thật hấp dẫn! ¡± 2b Ðang n¨®i thế b¨¤ lại khuỵu xuống. Vua bị r¨²ng động, c¨°n c¨¢c cận thần th¨¬ t¨¬m c¨¢ch l¨¤m cho b¨¤ tỉnh lại. 3 Vua n¨®i với b¨¤: ¡°Ho¨¤ng hậu Ét-te, chuyện g¨¬ thế? Khanh muốn xin g¨¬? D¨´ nửa nước ta cũng sẽ ban!¡± 4 B¨¤ Ét-te đ¨¢p: ¡°Nếu đẹp l¨°ng đức vua, th¨¬ hôm nay, xin đức vua c¨´ng quan Ha-man đến dự yến tiệc thiếp đã dọn hầu đức vua.¡± 5 Vua liền n¨®i: ¡°Hãy mau mau triệu Ha-man đến để l¨¤m như Ét-te vừa n¨®i.¡± Vua đã c¨´ng quan Ha-man đến dự yến tiệc b¨¤ Ét-te dọn. 6 Giữa tiệc rượu, vua lại n¨®i với b¨¤ Ét-te: ¡°Khanh thỉnh cầu g¨¬, ta sẽ ban cho. Khanh muốn xin g¨¬, d¨´ nửa nước cũng sẽ được.¡± 7 B¨¤ Ét-te đ¨¢p: ¡°Ðiều thiếp thỉnh cầu, điều thiếp muốn xin¡ 8 Nếu thiếp được đức vua thương đến, nếu đức vua vui l¨°ng ban điều thiếp muốn xin v¨¤ thực hiện điều thiếp thỉnh cầu, th¨¬ ng¨¤y mai xin đức vua c¨´ng quan Ha-man lại tới dự yến tiệc thiếp sẽ dọn hầu c¨¢c ng¨¤i. Rồi thiếp sẽ tuân theo lời đức vua ph¨¢n dạy.¡±
9 Hôm ấy, Ha-man vui vẻ ra về, l¨°ng phơi phới hân hoan. Nhưng khi thấy ông Mo¨®c-đo-khai ở cung môn không buồn đứng dậy cũng chẳng th¨¨m nh¨²c nh¨ªch, y hết sức căm giận ông. 10 Ha-man dằn l¨°ng trở về nh¨¤, sai người đi mời bạn hữu v¨¤ vợ l¨¤ De-rết đến. 11 Y kể cho họ nghe n¨¤o l¨¤ y gi¨¤u c¨® vinh hiển, n¨¤o l¨¤ con c¨¢i đông đ¨²c, n¨¤o l¨¤ bao nhi¨ºu việc vua đã l¨¤m để đề cao y v¨¤ cất nhắc y l¨ºn tr¨ºn h¨¤ng khanh tướng quần thần của nh¨¤ vua. 12 Y n¨®i: ¡°Hơn nữa, ngo¨¤i tôi ra, ho¨¤ng hậu Ét-te đã chẳng mời ai kh¨¢c c¨´ng đức vua đến dự yến tiệc của b¨¤. Ng¨¤y mai, b¨¤ lại mời tôi với đức vua lần nữa. 13 Nhưng tất cả những điều 𨮠chưa l¨¤m tôi thoả mãn, bao lâu tôi c¨°n thấy t¨ºn Do-th¨¢i Mo¨®c-đo-khai ngồi tại cung môn.¡± 14 De-rết, vợ y, v¨¤ tất cả c¨¢c bạn hữu của y đều n¨®i: ¡°Ng¨¤i cứ cho dựng một c¨¢i gi¨¢ cao hai mươi lăm thước, rồi s¨¢ng mai xin đức vua cho treo cổ t¨ºn Mo¨®c-đo-khai l¨ºn. Sau đ¨®, ng¨¤i sẽ vui vẻ theo đức vua v¨¤o dự tiệc.¡± Ha-man ưng thuận đề nghị 𨮠v¨¤ cho dựng gi¨¢ treo cổ.
¨C Chương 06 ¨C
IV. Người Do-Th¨¢i Trả Th¨´
Ha-man thất bại nhục nhã
1 Ch¨ªnh đ¨ºm ấy, vua mất ngủ. Vua mới truyền đem tập Kỷ Yếu, s¨¢ch Sử bi¨ºn ni¨ºn của ho¨¤ng triều ra đọc trước mặt vua. 2 Trong s¨¢ch c¨® ch¨¦p rằng: ông Mo¨®c-đo-khai tố c¨¢o hai vi¨ºn th¨¢i gi¨¢m g¨¢c cửa ho¨¤ng cung l¨¤ Bi-gơ-than v¨¤ Te-r¨¦t đã t¨¬m c¨¢ch tra tay hại vua A-su¨º-rô. 3 Bấy giờ vua n¨®i: ¡°Ðã l¨¤m g¨¬ để tuy¨ºn dương v¨¤ đề cao Mo¨®c-đo-khai v¨¬ công trạng 𨮠chưa?¡± Gia nhân tâu lại: ¡°Thưa đức vua, chưa l¨¤m g¨¬ cho ông ấy cả.¡± 4 Vua n¨®i: ¡°Ai ở ngo¨¤i sân đ¨®?¡± L¨²c ấy, Ha-man vừa đến sân ngo¨¤i của ho¨¤ng cung để xin vua cho treo cổ ông Mo¨®c-đo-khai l¨ºn gi¨¢ đã dọn sẵn cho ông. 5 Gia nhân liền thưa: ¡°C¨® quan Ha-man đang đứng ngo¨¤i sân.¡± Vua n¨®i: ¡°Cho ph¨¦p quan ấy v¨¤o.¡± 6 Ha-man v¨¤o. Vua hỏi: ¡°Nh¨¤ vua muốn tuy¨ºn dương một người th¨¬ n¨ºn l¨¤m g¨¬ cho người đ¨®? ¡± Ha-man tự nhủ: ¡°Ngo¨¤i ta ra, n¨¤o đức vua c¨°n muốn tuy¨ºn dương ai được nữa?¡± 7 N¨ºn Ha-man mới tâu vua: ¡°Ðức vua muốn tuy¨ºn dương ai, 8 th¨¬ ng¨¤y lễ gia miện, đức vua đã mặc long b¨¤o n¨¤o, đã cỡi con ngựa n¨¤o, 9 nay xin đem trao cho một trong c¨¢c vị cao cấp nhất của đức vua, để vị n¨¤y mặc long b¨¤o ấy cho người đức vua muốn tuy¨ºn dương, rồi đặt người 𨮠l¨ºn cỡi con ngựa ấy m¨¤ đem đi dạo trong quảng trường của th¨¤nh phố. Vị n¨¤y sẽ đi trước người 𨮠v¨¤ hô to: ¡°Ðây l¨¤ c¨¢ch đức vua đãi ngộ người đức vua muốn tuy¨ºn dương.¡± 10 Vua liền n¨®i: ¡°Khanh mau lấy long b¨¤o v¨¤ ngựa như vừa n¨®i, v¨¤ l¨¤m như vậy cho ông Mo¨®c-đo-khai, người Do-th¨¢i. Tất cả c¨¢c điều khanh vừa n¨®i, đừng bỏ s¨®t một chi tiết n¨¤o.¡±
11 Ha-man lấy long b¨¤o mặc cho ông Mo¨®c-đo-khai, đem ngựa ra cho ông cỡi, rồi vừa dẫn đi trong quảng trường của th¨¤nh phố, vừa hô to trước mặt ông: ¡°Ðây l¨¤ c¨¢ch đức vua đãi ngộ người đức vua muốn tuy¨ºn dương.¡± 12 Ông Mo¨®c-đo-khai trở về cung môn; c¨°n Ha-man th¨¬ tức tốc chạy về nh¨¤, l¨°ng buồn bã, đầu tr¨´m khăn. 13 Ha-man thuật lại cho vợ l¨¤ De-rết v¨¤ cho mọi bạn hữu nghe tất cả những g¨¬ đã xảy ra. C¨¢c bạn hữu khôn ngoan 𨮠v¨¤ De-rết vợ y mới n¨®i: ¡°Nếu Mo¨®c-đo-khai thuộc d¨°ng giống Do-th¨¢i th¨¬ trước mặt hắn, ng¨¤i chỉ mới bắt đầu tuột dốc 𨮠thôi. Ng¨¤i sẽ không thắng được hắn đâu. Trước mặt hắn, ng¨¤i sẽ tuột dốc th¨º thảm.¡±
Ha-man dự yến tiệc c¨´ng ho¨¤ng hậu Ét-te
14 Câu chuyện c¨°n dang dở th¨¬ c¨¢c th¨¢i gi¨¢m của vua đến. Họ vội v¨¤ng triệu Ha-man tới dự yến tiệc b¨¤ Ét-te đã dọn.
¨C Chương 07 ¨C
1 Vua v¨¤ Ha-man đến dự yến tiệc với ho¨¤ng hậu Ét-te. 2 Ng¨¤y thứ hai n¨¤y, giữa tiệc rượu, vua cũng lại n¨®i với b¨¤ Ét-te: ¡°Ho¨¤ng hậu Ét-te, khanh thỉnh cầu g¨¬, ta sẽ ban. Khanh xin g¨¬, d¨´ nửa nước, ta cũng sẽ ban cho.¡± 3 Ho¨¤ng hậu Ét-te đ¨¢p: ¡°Nếu thiếp được đức vua thương chiếu cố v¨¤ nếu đẹp l¨°ng đức vua, th¨¬ xin nhận lời thiếp khẩn cầu m¨¤ cho thiếp được sống, xin nghe lời thiếp n¨¤i van m¨¤ cho dân thiếp được sống, 4 v¨¬ thiếp v¨¤ dân của thiếp đã bị b¨¢n đứng cho người ta triệt hạ, giết chết, tru diệt. Giả như bề tôi đây c¨® bị b¨¢n l¨¤m tôi trai tớ g¨¢i người ta, thiếp sẽ chẳng n¨®i g¨¬; nhưng đối phương sau n¨¤y không thể b¨´ đắp được thiệt hại m¨¤ đức vua sẽ phải chịu.¡± 5 Vua A-su¨º-rô ngỏ lời với ho¨¤ng hậu Ét-te: ¡°T¨ºn 𨮠l¨¤ ai? Kẻ cả gan h¨¤nh động như thế hiện đang ở đâu?¡± 6 B¨¤ Ét-te thưa: ¡°Ðối phương ấy, địch th¨´ ấy, ch¨ªnh l¨¤ t¨ºn Ha-man khốn nạn n¨¤y đây!¡± Trước mặt vua v¨¤ ho¨¤ng hậu, Ha-man kinh ho¨¤ng sợ hãi. 7 Vua bừng bừng nổi giận, đứng l¨ºn, bỏ tiệc rượu, đi ra ngự uyển. C¨°n Ha-man th¨¬ ở lại n¨¤i xin ho¨¤ng hậu Ét-te cứu sống m¨¬nh, v¨¬ y qu¨¢ hiểu: thảm hoạ sẽ xảy đến cho y, vua đã quyết định rồi.
8 Khi vua từ ngự uyển trở lại ph¨°ng tiệc rượu th¨¬ Ha-man đã nằm vật xuống giường, b¨ºn cạnh b¨¤ Ét-te. Vua n¨®i: ¡°Lại c¨°n t¨ªnh xâm phạm đến cả ho¨¤ng hậu tại ho¨¤ng cung, ngay khi ta c¨® mặt hay sao?¡± Vua vừa n¨®i xong, người ta liền lấy khăn che mặt Ha-man lại. 9 Một trong c¨¢c th¨¢i gi¨¢m l¨¤ ông Kh¨¢c-vô-na n¨®i trước mặt vua: ¡°K¨¬a, sẵn c¨® c¨¢i gi¨¢ Ha-man dựng l¨ºn để treo cổ ông Mo¨®c-đo-khai. Ch¨ªnh nhờ lời b¨¢o c¨¢o của ông n¨¤y m¨¤ đức vua đã tho¨¢t nạn. C¨¢i gi¨¢ 𨮠cao hai mươi lăm thước, dựng ngay tại nh¨¤ Ha-man.¡± Vua liền n¨®i: ¡°Treo cổ y l¨ºn đ¨®!¡± 10 Ha-man bị treo cổ l¨ºn c¨¢i gi¨¢ d¨¤nh sẵn cho ông Mo¨®c-đo-khai. Thế l¨¤ nh¨¤ vua hả giận.
¨C Chương 08 ¨C
Vua đổi l¨°ng, mến chuộng dân Do-th¨¢i
1 Ng¨¤y hôm ấy, vua A-su¨º-rô ban cho ho¨¤ng hậu Ét-te t¨¤i sản của Ha-man, cừu địch của người Do-th¨¢i. Ông Mo¨®c-đo-khai v¨¤o chầu vua, v¨¬ b¨¤ Ét-te đã cho vua biết ông họ h¨¤ng l¨¤m sao với b¨¤. 2 Chiếc bửu ấn đã lấy lại của Ha-man, vua r¨²t ra trao cho ông Mo¨®c-đo-khai. C¨°n b¨¤ Ét-te th¨¬ đặt ông coi s¨®c t¨¤i sản của Ha-man.
3 B¨¤ Ét-te lại v¨¤o thưa chuyện với vua. B¨¤ sấp m¨¬nh dưới chân vua m¨¤ kh¨®c l¨®c, xin vua thương cất đi c¨¢i thảm hoạ Ha-man, người A-g¨¢c, đã t¨ªnh gây ra v¨¤ xin vua ph¨¢ tan ý đồ của y toan hại người Do-th¨¢i. 4 Vua đưa phủ việt v¨¤ng l¨ºn trước mặt b¨¤ Ét-te. B¨¤ chỗi dậy, đứng trước mặt vua 5 v¨¤ thưa: ¡°Nếu đẹp l¨°ng đức vua, nếu thiếp được đức vua thương, nếu sự việc n¨¤y đức vua x¨¦t l¨¤ n¨ºn, v¨¤ nếu thiếp l¨¤m vừa mắt đức vua, th¨¬ xin đức vua cho viết sắc chỉ thu hồi c¨¢c văn thư m¨¤ Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha, người A-g¨¢c, đã viết. Ha-man đã nghĩ v¨¤ viết c¨¢c văn thư ấy nhằm tru diệt người Do-th¨¢i sống trong c¨¢c miền thuộc quyền đức vua. 6 L¨¤m sao thiếp lại c¨® thể đ¨¤nh l¨°ng chứng kiến tai hoạ gi¨¢ng xuống dân của thiếp? L¨¤m sao thiếp lại c¨® thể đ¨¤nh l¨°ng chứng kiến cảnh n¨°i giống của thiếp bị diệt vong?¡±
7 Vua A-su¨º-rô n¨®i với ho¨¤ng hậu Ét-te v¨¤ ông Mo¨®c-đo-khai người Do-th¨¢i: ¡°T¨¤i sản của Ha-man, ta đã tặng cho b¨¤ Ét-te rồi đ¨®, c¨°n Ha-man th¨¬ đã bị treo cổ v¨¬ muốn tra tay giết người Do-th¨¢i. 8 Vậy chư khanh cứ theo sự x¨¦t đo¨¢n của m¨¬nh m¨¤ nhân danh vua viết về người Do-th¨¢i thế n¨¤o cho phải, rồi lấy bửu ấn của nh¨¤ vua m¨¤ ni¨ºm lại, v¨¬ công văn n¨¤o đã được soạn thảo nhân danh nh¨¤ vua v¨¤ ni¨ºm bửu ấn th¨¬ không thể thu hồi.¡± 9 C¨¢c ký lục nh¨¤ vua được triệu đến. L¨²c 𨮠l¨¤ th¨¢ng thứ ba, tức l¨¤ th¨¢ng Xi-van, ng¨¤y hai mươi ba. Theo đ¨²ng lệnh của ông Mo¨®c-đo-khai, họ soạn thảo công văn gửi cho người Do-th¨¢i, cho c¨¢c thủ hiến, c¨¢c tổng đốc v¨¤ c¨¢c quan chức c¨¢c miền từ Ấn-độ cho đến Ê-thi-¨®p. C¨® một trăm hai mươi bảy miền, miền n¨¤o theo chữ viết của miền ấy, dân n¨¤o theo tiếng n¨®i của dân ấy, người Do-th¨¢i theo chữ viết v¨¤ tiếng n¨®i của họ. 10 C¨¢c công văn được soạn thảo nhân danh vua A-su¨º-rô v¨¤ ni¨ºm bửu ấn, rồi c¨¢c phu trạm chuyển đi. Họ cỡi những con ngựa nhanh nhất nuôi trong chuồng nh¨¤ vua. 11 Vua cho người Do-th¨¢i ở trong bất cứ th¨¤nh n¨¤o được quyền tụ họp để bảo vệ sinh mạng, để huỷ diệt, giết chết v¨¤ tru diệt tất cả những kẻ mang vũ kh¨ª đến tấn công họ, cho d¨´ bọn người n¨¤y thuộc sắc dân n¨¤o hay ở miền n¨¤o đi nữa, kể cả vợ con ch¨²ng; họ cũng được quyền cướp đoạt của cải của bọn ch¨²ng. 12 Lệnh n¨¤y phải thi h¨¤nh tại khắp c¨¢c miền thuộc quyền vua A-su¨º-rô nội trong một ng¨¤y; 𨮠l¨¤ ng¨¤y mười ba th¨¢ng thứ mười hai, tức l¨¤ th¨¢ng A-đa.
Sắc chỉ phục hồi quyền của người Do-th¨¢i
12a Ðoạn văn sau đây l¨¤ bản sao công văn:
12b ¡°Ðại vương A-su¨º-rô gửi c¨¢c tổng đốc cai trị một trăm hai mươi bảy tỉnh từ Ấn-độ đến Ê-thi-¨®p, v¨¤ gửi những trung thần quan tâm đến quốc sự. Ch¨²c chư khanh vạn an.
12c C¨® lắm kẻ khi được c¨¢c bậc ân nhân lấy l¨°ng từ ¨¢i bao la m¨¤ đối xử th¨¬ sinh th¨®i ki¨ºu căng. Chẳng những ch¨²ng mưu hại thần dân ta, m¨¤ v¨¬ chưa thoả mãn với danh vọng dư đầy, ch¨²ng c¨°n nuôi ý đồ tra tay hại ch¨ªnh c¨¢c ân nhân của m¨¬nh. 12d Ch¨²ng loại trừ tâm t¨¬nh biết ơn ra khỏi l¨°ng người. Không những thế, sau khi bị cuốn h¨²t theo lời lẽ ba hoa của những kẻ không biết g¨¬ đến sự thiện, ch¨²ng c¨°n cứ tưởng m¨¬nh sẽ tho¨¢t được ¨¢n công minh của Thi¨ºn Ch¨²a l¨¤ Ðấng hằng nh¨¬n thấy mọi sự v¨¤ gớm gh¨¦t sự dữ. 12đ Nhiều kẻ cầm quyền đã trao việc triều ch¨ªnh cho bạn b¨¨ t¨ªn cẩn, v¨¤ biết bao phen v¨¬ nghe theo họ m¨¤ trở th¨¤nh đồng loã trong việc đổ m¨¢u người vô tội để rồi bị lôi k¨¦o v¨¤o những tai hoạ không sao tho¨¢t khỏi. 12e Chẳng qua l¨¤ v¨¬ những t¨ºn bịp bợm ấy đã d¨´ng mưu mô thâm độc m¨¤ lừa dối c¨¢c bậc cầm quyền vốn c¨® l¨°ng ưu ¨¢i chân thật. 12g Không cần d¨´ng những chuyện cổ xưa truyền lại, c¨¢c khanh c¨® thể nh¨¬n v¨¤o những điều tai nghe mắt thấy ng¨¤y nay m¨¤ nhận ra rằng lũ ôn dịch nắm việc triều ch¨ªnh kia đã mưu toan phạm biết bao tội ¨¢c. 12h Ta sẽ ch¨² tâm đến tương lai, lo sao cho mọi người trong vương quốc được b¨¬nh an thư th¨¢i. 12i Ta sẽ thực hiện nhiều cải c¨¢ch, luôn niềm nở tiếp nhận v¨¤ x¨¦t xử những vụ sẽ đệ tr¨¬nh l¨ºn ta.
12k Ri¨ºng Ha-man, con của Hăm-mơ-đa-tha người Ma-k¨º-đô-ni-a, y thực l¨¤ một người xa lạ đối với đồng b¨¤o Ba-tư, lại c¨°n xa lạ hơn nữa đối với một người c¨® l¨°ng từ ¨¢i như ta, nhưng đã được ta đ¨®n tiếp như một kh¨¢ch quý. 12l Y c¨°n được hưởng l¨°ng nhân nghĩa ta vốn d¨¤nh cho mọi dân tộc đến mức được công khai gọi l¨¤ quốc phụ v¨¤ được mọi người b¨¢i lạy như nhân vật chiếm địa vị thứ hai sau ngai v¨¤ng. 12m Nhưng v¨¬ không thắng nổi t¨ªnh ki¨ºu căng, y đã t¨¬m c¨¢ch l¨¤m cho ta mất cả quyền b¨ªnh lẫn t¨ªnh mạng. 12n Y đã d¨´ng những thủ đoạn tinh vi v¨¤ những lập luận quanh co m¨¤ xin ti¨ºu diệt vị cứu tinh v¨¤ ân nhân của ta l¨¤ Mo¨®c-đo-khai; đồng thời, với ch¨ªnh những thủ đoạn v¨¤ lập luận tr¨ºn, y c¨°n ti¨ºu diệt con người đức hạnh đã c¨´ng ta chia sẻ địa vị cao sang trong vương quốc l¨¤ Ét-te, v¨¤ xin ti¨ºu diệt cả dân tộc của hai nhân vật đ¨®. 12o H¨¤nh động như thế, y tưởng c¨® thể đưa ta v¨¤o thế cô lập v¨¤ phải chuyển quyền cai trị của người Ba-tư sang tay người Ma-k¨º-đô-ni-a.
12p Nhưng ta nhận thấy rằng dân Do-th¨¢i m¨¤ t¨ºn cực kỳ gian ¨¢c 𨮠muốn tận diệt không phải l¨¤ những tội phạm, tr¨¢i lại họ ch¨ªnh l¨¤ những người c¨® luật lệ rất công minh hướng dẫn. 12q Họ l¨¤ con c¨¢i Thi¨ºn Ch¨²a Tối Cao, vĩ đại, hằng sống, Ðấng vẫn giữ g¨¬n cho vương quốc của ta v¨¤ của tổ ti¨ºn ta được hưng thịnh. 12r Vậy không thi h¨¤nh những công văn m¨¤ Ha-man, con của Hăm-mơ-đa-tha đã gửi l¨¤ chư khanh l¨¤m đ¨²ng, v¨¬ kẻ thảo ra c¨¢c công văn 𨮠đã bị treo cổ c¨´ng với cả nh¨¤ y tại cửa th¨¤nh Su-san. Thế l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a, chủ tể muôn lo¨¤i, đã x¨¦t xử công minh m¨¤ không tr¨¬ hoãn. 12s Bản sao sắc chỉ n¨¤y, chư khanh phải công khai ni¨ºm yết khắp nơi, đồng thời chư khanh phải để cho người Do-th¨¢i sống theo luật lệ ri¨ºng của họ; cũng phải tăng cường lực lượng gi¨²p họ đẩy lui những kẻ sẽ đến tấn công họ trong ng¨¤y gian truân, ng¨¤y mười ba th¨¢ng thứ mười hai tức l¨¤ th¨¢ng A-đa. 12t Quả thật, Thi¨ºn Ch¨²a, Ðấng l¨¤m chủ vạn vật, đã biến ng¨¤y ấy th¨¤nh ng¨¤y hoan lạc cho dân tộc được tuyển chọn thay thế ng¨¤y tận diệt dân tộc n¨¤y. 12u C¨°n c¨¢c ngươi, hỡi người Do-th¨¢i, hãy tổ chức c¨¢c cuộc li¨ºn hoan m¨¤ mừng ng¨¤y đặc biệt ấy như một trong những ng¨¤y lễ trọng của c¨¢c ngươi. Như thế, trong hiện tại cũng như tương lai, đối với ta v¨¤ những người Ba-tư th¨¤nh tâm thiện ch¨ª, ng¨¤y ấy trở th¨¤nh ng¨¤y kỷ niệm cuộc giải tho¨¢t; c¨°n đối với những kẻ âm mưu chống lại ta, ng¨¤y ấy sẽ l¨¤ ng¨¤y nhắc nhở cảnh diệt vong của ch¨²ng.
12v Th¨¤nh n¨¤o v¨¤ n¨®i chung miền n¨¤o bất cứ không chịu thi h¨¤nh chỉ thị n¨¤y l¨¤ chọc giận ta, ta sẽ d¨´ng gươm, d¨´ng lửa ti¨ºu diệt hết. Nơi 𨮠chẳng những sẽ không c¨® b¨®ng người qua lại, m¨¤ cả đến muông th¨², chim trời cũng gh¨¦t bỏ v¨¤ mãi mãi tr¨¢nh xa.¡±
13 Sắc chỉ n¨¤y được công bố v¨¤ c¨® hiệu lực luật ph¨¢p trong mọi miền. Bản sao cũng được phổ biến cho mọi dân tộc, để v¨¤o ng¨¤y ấn định, người Do-th¨¢i sẵn s¨¤ng trả đũa địch th¨´. 14 Theo lệnh vua, phu trạm cỡi ngựa nhanh nhất nuôi trong chuồng nh¨¤ vua tức tốc l¨ºn đường. Sắc chỉ được công bố tại th¨¤nh Su-san. 15 Ông Mo¨®c-đo-khai rời ho¨¤ng cung, mặc triều phục bằng vải trắng điểm m¨¤u đỏ t¨ªa, đội triều thi¨ºn lớn bằng v¨¤ng, kho¨¢c cẩm b¨¤o bằng vải quý m¨¤u đỏ tươi. Dân ch¨²ng khắp th¨¤nh Su-san đều reo vui mừng rỡ. 16 Ðối với dân Do-th¨¢i, ng¨¤y ấy l¨¤ một ng¨¤y tr¨¤n ngập ¨¢nh s¨¢ng, chan chứa vui mừng, hân hoan v¨¤ vinh dự. 17 Trong mỗi miền v¨¤ mỗi th¨¤nh, bất cứ nơi đâu, mệnh lệnh v¨¤ chỉ dụ của vua được chuyển tới, người cũng ta đều chứng kiến cảnh tượng dân Do-th¨¢i vui sướng hân hoan mở tiệc ăn mừng. Giữa c¨¢c dân trong xứ, nhiều người tự xưng l¨¤ Do-th¨¢i v¨¬ qu¨¢ sợ người Do-th¨¢i.
¨C Chương 09 ¨C
Ng¨¤y Pu-rim
1 Ng¨¤y mười ba th¨¢ng thứ mười hai, tức l¨¤ th¨¢ng A-đa, mệnh lệnh v¨¤ chỉ dụ của vua đến l¨²c phải thi h¨¤nh. Trong ng¨¤y kẻ th¨´ của người Do-th¨¢i mong thắng được họ, th¨¬ người Do-th¨¢i đã lật ngược thế cờ: ch¨ªnh họ đã thắng những kẻ th¨´ gh¨¦t họ. 2 Người Do-th¨¢i tụ họp lại trong c¨¢c th¨¤nh của họ, trong mọi miền thuộc quyền vua A-su¨º-rô, để tra tay hại những kẻ mưu hại họ. Không ai d¨¢m đương đầu với họ, v¨¬ c¨¢c dân đều khiếp sợ người Do-th¨¢i. 3 Mọi quan chức c¨¢c miền, mọi tổng đốc v¨¤ công chức nh¨¤ vua đều yểm trợ người Do-th¨¢i v¨¬ rất sợ ông Mo¨®c-đo-khai. 4 Quả thế, ông Mo¨®c-đo-khai l¨¤ nhân vật c¨® thế lực trong ho¨¤ng cung v¨¤ danh tiếng của ông lan ra khắp mọi miền. Quả thế, uy t¨ªn của ông Mo¨®c-đo-khai ng¨¤y c¨¤ng lớn.
5 Người Do-th¨¢i d¨´ng gươm đâm ch¨¦m hết mọi địch th¨´ của họ. Ш® l¨¤ một cuộc t¨¤n s¨¢t, một cuộc tận diệt. Họ đối xử tuỳ th¨ªch với những kẻ th¨´ gh¨¦t họ. 6 Trong th¨¤nh Su-san, c¨® đến năm trăm người bị giết chết, bị tận diệt. 7 Ngo¨¤i ra họ c¨°n giết P¨¢c-san-đa-tha, Ða-lơ-phôn, Át-pa-tha, 8 Pô-ra-tha, A-đan-gia, A-ri-đa-tha, 9 P¨¢c-m¨¢t-ta, A-ri-xai, A-ri-đai v¨¤ Vai-da-tha, 10 tức l¨¤ mười người con của Ha-man, ch¨¢u ông Hăm-mơ-đa-tha. Ha-man vốn l¨¤ cừu địch của người Do-th¨¢i. Nhưng những người n¨¤y không tra tay cướp của.
11 Ch¨ªnh ng¨¤y ấy, con số những người bị giết trong th¨¤nh Su-san được đệ tr¨¬nh l¨ºn vua. 12 Vua n¨®i với ho¨¤ng hậu Ét-te: ¡°Nội trong th¨¤nh Su-san, người Do-th¨¢i đã giết chết, đã tận diệt năm trăm người c¨´ng với mười người con của Ha-man; thế th¨¬ họ đã l¨¤m g¨¬ trong c¨¢c miền kh¨¢c thuộc quyền vua? Khanh thỉnh cầu g¨¬, ta sẽ ban cho; khanh c¨® muốn xin g¨¬ nữa th¨¬ cũng sẽ được.¡± 13 B¨¤ Ét-te thưa: ¡°Nếu đẹp l¨°ng đức vua, xin ban ph¨¦p cho người Do-th¨¢i ở Su-san ng¨¤y mai cũng được h¨¤nh động như sắc chỉ đã cho ph¨¦p h¨¤nh động ng¨¤y hôm nay; c¨°n mười đứa con của Ha-man th¨¬ xin treo cổ ch¨²ng l¨ºn gi¨¢.¡± 14 Vua truyền l¨¤m như thế. Một sắc chỉ được công bố ở Su-san, v¨¤ mười người con của Ha-man bị treo cổ. 15 Người Do-th¨¢i ở Su-san tụ họp lại cả ng¨¤y mười bốn th¨¢ng A-đa nữa v¨¤ ở 𨮠đã giết th¨ºm ba trăm người. Nhưng họ đã không tra tay cướp của.
16 Những người Do-th¨¢i kh¨¢c trong c¨¢c miền thuộc quyền vua cũng tụ họp lại để tự bảo vệ t¨ªnh mạng v¨¤ sống y¨ºn ổn, không sợ địch th¨´ nữa. Họ đã giết bảy mươi lăm ng¨¤n kẻ th¨´ gh¨¦t họ, nhưng không tra tay cướp của. 17 Ш® l¨¤ ng¨¤y mười ba th¨¢ng A-đa. Ng¨¤y mười bốn c¨´ng th¨¢ng, họ nghỉ ngơi v¨¤ biến ng¨¤y n¨¤y th¨¤nh một ng¨¤y tiệc t¨´ng vui vẻ. 18 C¨°n những người Do-th¨¢i ở Su-san th¨¬ tụ họp lại ng¨¤y mười ba v¨¤ ng¨¤y mười bốn th¨¢ng ấy; họ nghỉ ngơi ng¨¤y mười lăm v¨¤ biến ng¨¤y n¨¤y th¨¤nh một ng¨¤y tiệc t¨´ng vui vẻ. 19 V¨¬ thế những người Do-th¨¢i ở thôn qu¨º v¨¤ c¨¢c thị trấn không ph¨°ng thủ th¨¬ biến ng¨¤y mười bốn th¨¢ng A-đa th¨¤nh một ng¨¤y vui vẻ tiệc t¨´ng, một ng¨¤y hội h¨¨ lễ lạt; ng¨¤y 𨮠họ gửi phần ăn cho nhau. 19a C¨°n những người ở th¨¤nh phố th¨¬ hân hoan mừng ng¨¤y mười lăm th¨¢ng A-đa như ng¨¤y lễ; ng¨¤y đ¨®, họ cũng gửi phần ăn cho người thân cận.
V. Ng¨¤y Lễ Pu-Rim
Thiết lập ng¨¤y Pu-rim
20 Ông Mo¨®c-đo-khai ghi ch¨¦p c¨¢c sự việc 𨮠v¨¤ gửi thư cho mọi người Do-th¨¢i trong khắp c¨¢c miền thuộc quyền vua A-su¨º-rô, kẻ ở gần cũng như người ở xa. 21 Ông truyền cho họ hằng năm phải biến ng¨¤y mười bốn v¨¤ ng¨¤y mười lăm th¨¢ng A-đa 22 th¨¤nh những ng¨¤y người Do-th¨¢i được sống y¨ºn ổn, không phải sợ hãi th¨´ địch. Ông cũng truyền phải mừng th¨¢ng A-đa: th¨¢ng đ¨®, phiền muộn biến th¨¤nh hân hoan, ng¨¤y tang t¨®c trở n¨ºn ng¨¤y đại lễ. Họ phải biến những ng¨¤y ấy th¨¤nh những ng¨¤y tiệc t¨´ng vui vẻ, một cơ hội gửi phần ăn cho nhau v¨¤ qu¨¤ tặng cho người ngh¨¨o. 23 Những điều người Do-th¨¢i bắt đầu giữ v¨¤ những g¨¬ ông Mo¨®c-đo-khai đã viết cho họ, th¨¬ họ công nhận l¨¤m tập tục. 24 Quả thế, cừu địch của mọi người Do-th¨¢i l¨¤ Ha-man, con ông Hăm-mơ-đa-tha người A-g¨¢c, đã âm mưu chống lại người Do-th¨¢i nhằm tận diệt họ; y đã gieo ¡°Pua¡± (nghĩa l¨¤ bắt thăm) để loại trừ v¨¤ tận diệt họ. 25 Nhưng khi b¨¤ Ét-te đến trước mặt vua, th¨¬ vua ban sắc chỉ truyền rằng: âm mưu độc ¨¢c Ha-man đã nghĩ ra để chống người Do-th¨¢i phải quay lại gi¨¢ng xuống đầu y; y c¨´ng với c¨¢c con phải bị treo cổ l¨ºn gi¨¢. 26 V¨¬ vậy, người ta gọi những ng¨¤y n¨¤y Pu-rim, do tiếng ¡°Pua¡±. Cũng v¨¬ mọi lời viết trong l¨¢ thư tr¨ºn, v¨¬ những g¨¬ li¨ºn quan đến sự việc họ đã chứng kiến, v¨¤ v¨¬ những chuyện đã xảy đến cho họ, 27 n¨ºn người Do-th¨¢i đã quy định v¨¤ công nhận việc sau đây l¨¤m tập tục không thể huỷ bỏ được đối với họ cũng như d¨°ng dõi họ v¨¤ tất cả những ai li¨ºn kết với họ: hằng năm, họ phải mừng hai ng¨¤y 𨮠theo như đã ghi ch¨¦p v¨¤ v¨¤o thời gian đã ấn định. 28 Ðời đời, phải kỷ niệm v¨¤ mừng những ng¨¤y 𨮠trong mỗi gia đ¨¬nh, mỗi miền v¨¤ mỗi th¨¤nh. Người Do-th¨¢i không được bãi bỏ những ng¨¤y Pu-rim ấy, cũng không được để cho d¨°ng dõi họ qu¨ºn những ng¨¤y ấy.
29 Ho¨¤ng hậu Ét-te, ¨¢i nữ của ông A-vi-kha-gin v¨¤ của ông Mo¨®c-đo-khai người Do-th¨¢i, lấy tất cả uy t¨ªn của m¨¬nh m¨¤ viết văn thư ph¨º chuẩn văn thư thứ hai tr¨ºn đây về lễ Pu-rim. 30 Ông Mo¨®c-đo-khai đã gửi c¨¢c văn thư ấy đến tất cả mọi người Do-th¨¢i ở một trăm hai mươi bảy tỉnh trong vương quốc của vua A-su¨º-rô k¨¨m theo những lời lẽ chân th¨¤nh cầu ch¨²c b¨¬nh an. 31 Mục đ¨ªch của văn thư ấy l¨¤ để thiết lập những ng¨¤y lễ Pu-rim v¨¤o đ¨²ng thời gian như ông Mo¨®c-đo-khai người Do-th¨¢i v¨¤ ho¨¤ng hậu Ét-te đã ấn định cho họ v¨¤ theo đ¨²ng c¨¢ch thức c¨¢c vị ấy đã quy định cho họ v¨¤ d¨°ng dõi họ về việc ăn chay v¨¤ k¨ºu cầu. 32 Như thế, lệnh của b¨¤ Ét-te đã ph¨º chuẩn c¨¢c điều li¨ºn hệ đến lễ Pu-rim v¨¤ đã được ghi v¨¤o s¨¢ch.
¨C Chương 10 ¨C
Ca ngợi ông Mo¨®c-đo-khai
1 Vua A-su¨º-rô bắt cư dân ở đất liền cũng như ở hải đảo phải nộp thuế. 2 Mọi sự việc diễn tả uy quyền của vua, mọi chiến công của vua, b¨¤i tường thuật về chức vị cao cả m¨¤ vua đã tặng phong cho ông Mo¨®c-đo-khai, tất cả đã chẳng được ghi ch¨¦p trong s¨¢ch Sử bi¨ºn ni¨ºn c¨¢c vua M¨º-đi v¨¤ Ba-tư 𨮠sao?
3 Quả thật ông Mo¨®c-đo-khai người Do-th¨¢i, quan đệ nhị của vua A-su¨º-rô, l¨¤ nhân vật c¨® uy thế lớn đối với người Do-th¨¢i, v¨¤ được đông đảo đồng b¨¤o của ông quý mến. Ông không ngừng mưu cầu lợi ¨ªch cho dân ông v¨¤ hằng chăm lo cho cả n¨°i giống được hưởng th¨¢i b¨¬nh.
3a Ông Mo¨®c-đo-khai n¨®i: ¡°C¨¢c điều xảy ra tr¨ºn đây đều do b¨¤n tay Thi¨ºn Ch¨²a. 3b Thật thế, khi tôi nhớ lại những g¨¬ đã thấy trong giấc chi¨ºm bao về c¨¢c sự việc n¨¤y, th¨¬ quả không c¨® g¨¬ đã bị bỏ s¨®t: 3c một con suối nhỏ đã th¨¤nh sông; rồi c¨® ¨¢nh s¨¢ng, c¨® mặt trời, c¨® nước dồi d¨¤o. Ét-te l¨¤ con sông ấy; vua đã cưới n¨¤ng v¨¤ phong l¨¤m ho¨¤ng hậu. 3d C¨°n hai con rồng l¨¤ tôi v¨¤ Ha-man. 3đ C¨¢c dân tộc l¨¤ những dân đã cấu kết với nhau nhằm huỷ diệt t¨ºn của người Do-th¨¢i; 3e c¨°n dân của tôi l¨¤ Ít-ra-en, những người đã k¨ºu cầu Thi¨ºn Ch¨²a v¨¤ đã được cứu tho¨¢t. Ðức Ch¨²a đã cứu dân Người, Ðức Ch¨²a đã giải tho¨¢t ch¨²ng tôi khỏi tất cả những tai hoạ ấy. Thi¨ºn Ch¨²a đã l¨¤m những điềm thi¨ºng dấu lạ lớn lao chưa từng xảy ra nơi c¨¢c dân tộc. 3g V¨¬ thế, Người đã l¨¤m ra hai số phận: một d¨¤nh cho dân Thi¨ºn Ch¨²a, v¨¤ một d¨¤nh cho mọi dân tộc. 3h Hai số phận ấy đã được thể hiện cho mọi dân tộc v¨¤o đ¨²ng giờ, đ¨²ng buổi, đ¨²ng ng¨¤y Thi¨ºn Ch¨²a đã ấn định. 3i V¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a đã nhớ đến dân Người, đã trả lại quyền lợi ch¨ªnh đ¨¢ng cho dân Người chọn l¨¤m gia nghiệp. 3k Ðối với họ, qua mọi thế hệ v¨¤ cho đến muôn đời, những ng¨¤y ấy trong th¨¢ng A-đa, tức l¨¤ ng¨¤y mười bốn v¨¤ ng¨¤y mười lăm, sẽ l¨¤ những ng¨¤y hội đầy hân hoan vui sướng trước nhan Thi¨ºn Ch¨²a, trong dân của Người l¨¤ Ít-ra-en.
Lời ghi ch¨² về bản dịch Hy-lạp
3l Năm thứ tư, triều đại vua Pơ-tô-l¨º-mai v¨¤ b¨¤ Cơ-l¨º-ô-p¨¢t, ông Ðô-xi-th¨º xưng m¨¬nh l¨¤ tư tế v¨¤ thầy L¨º-vi c¨´ng với con ông l¨¤ Pơ-tô-l¨º-mai, đã mang đến bức thư tr¨ºn đây về lễ Pu-rim. C¨¢c ông ấy n¨®i: đây ch¨ªnh l¨¤ bức thư đ¨®, v¨¤ người phi¨ºn dịch l¨¤ ông Ly-xi-ma-khô, con ông Pơ-tô-l¨º-mai, cư dân th¨¤nh Gi¨º-ru-sa-lem. ¡¡
¡¡ |