KINH THÁNH

¡¡

¡¡

  SÁCH KHÔN NGOAN

(Nguồn copy : https://giotregiaoxutando.wordpress.com/)

¨C Chương 01 ¨C

 

I. Ðức Khôn Ngoan V¨¤ Số Phận Con Người

 

T¨¬m kiếm Thi¨ºn Ch¨²a v¨¤ tr¨¢nh xa tội lỗi

 

1 Hãy y¨ºu chuộng đức công ch¨ªnh,

 

hỡi những người cai trị trần gian,

 

hãy suy tưởng ngay l¨¤nh về Ðức Ch¨²a

 

v¨¤ th¨¤nh tâm kiếm t¨¬m Người.

 

2 Ai không th¨¢ch thức Người, th¨¬ được Người cho gặp.

 

Ai tin tưởng v¨¤o Người, sẽ được Người tỏ m¨¬nh cho thấy.

 

 

3 Những lý luận quanh co

 

khiến con người l¨¬a xa Thi¨ºn Ch¨²a.

 

Kẻ ngu đần thử th¨¢ch Ðấng Quyền Năng

 

sẽ bị Người l¨¤m cho bẽ mặt.

 

4 Tâm hồn gian ¨¢c, Ðức Khôn Ngoan chẳng ngự v¨¤o;

 

x¨¢c thịt đắm ch¨¬m trong tội lỗi,

 

Ðức Khôn Ngoan không cư ngụ.

 

5 Thần kh¨ª th¨¢nh l¨¤ thầy dạy dỗ,

 

luôn tr¨¢nh th¨®i lọc lừa, rời xa những lý luận ngu dốt,

 

v¨¤ gh¨º tởm những chuyện bất công.

 

6 Ðức Khôn Ngoan l¨¤ thần kh¨ª hằng y¨ºu mến con người,

 

nhưng không miễn thứ cho kẻ n¨®i lời phạm thượng.

 

Bởi v¨¬ Thi¨ºn Ch¨²a thấu suốt tâm can,

 

d¨° x¨¦t l¨°ng dạ đến nơi đến chốn

 

v¨¤ nghe thấy mọi lời miệng lưỡi thốt ra.

 

7 Thần kh¨ª của Ðức Ch¨²a ngập tr¨¤n cõi đất,

 

bảo to¨¤n mối hiệp nhất giữa muôn vật muôn lo¨¤i,

 

thấu hiểu hết mọi lời mọi tiếng.

 

8 Kẻ n¨®i lời độc địa không thể lẩn trốn ho¨¤i,

 

không tho¨¢t khỏi h¨¬nh phạt đ¨ªch đ¨¢ng.

 

9 Mưu đồ kẻ ¨¢c sẽ bị thẩm tra,

 

lời n¨® n¨®i ra, rồi sẽ đến tai Ch¨²a,

 

v¨¤ tội lỗi n¨® sẽ bị trừng trị.

 

10 Tai ghen nghe thấy mọi điều,

 

lẩm bẩm th¨¬ thầm cũng không giấu nổi.

 

11 Vậy, hãy giữ m¨¬nh, chớ k¨ºu ca vô ¨ªch,

 

giữ miệng lưỡi, đừng n¨®i xấu gi¨¨m pha.

 

N¨®i ch¨´ng n¨®i l¨¦n luôn gây hậu quả,

 

ăn gian n¨®i dối giết hại linh hồn.

 

12 Ðừng mãi sống lầm lạc m¨¤ lao v¨¤o chỗ chết,

 

chớ c¨® l¨¤m chuyện g¨¬ để m¨¬nh phải diệt vong.

 

13 Thi¨ºn Ch¨²a không l¨¤m ra c¨¢i chết,

 

chẳng vui g¨¬ khi sinh mạng ti¨ºu vong.

 

14 V¨¬ Người đã s¨¢ng tạo muôn lo¨¤i cho ch¨²ng hiện hữu,

 

mọi lo¨¤i thọ tạo tr¨ºn thế giới đều hữu ¨ªch cho sinh linh,

 

chẳng lo¨¤i n¨¤o mang độc chất huỷ hoại.

 

Âm phủ không thống trị địa cầu.

 

15 Quả vậy, đức công ch¨ªnh th¨¬ trường sinh bất tử.

 

Lối sống của phường vô đạo

 

16 C¨°n quân vô đạo, ch¨²ng l¨ºn tiếng vẫy tay mời thần chết.

 

Bầu bạn với n¨®, ch¨²ng hao m¨°n kiệt quệ;

 

v¨¤ ch¨²ng đã c¨´ng n¨® kết giao,

 

th¨¬ đ¨¢ng thuộc quyền sở hữu của n¨®.

 

¨C Chương 02 ¨C

 

1 Thật vậy, suy t¨ªnh sai lầm, ch¨²ng bảo nhau:

 

¡°Ðời ta thật buồn sầu, vắn vỏi:

 

không thuốc n¨¤o chữa cho con người khỏi chết,

 

chẳng ai biết c¨® kẻ n¨¤o tho¨¢t được cõi âm ty.

 

2 Bởi ngẫu nhi¨ºn ta đã ra đời, rồi lại như chưa hề c¨® mặt.

 

Hơi thở của ta l¨¤ l¨¤n kh¨®i,

 

tư tưởng lo¨¦ l¨ºn từ nhịp đập tr¨¢i tim.

 

3 Khi n¨® tắt đi, thân x¨¢c sẽ trở th¨¤nh tro bụi,

 

sinh kh¨ª biến tan như l¨¤n gi¨® thoảng.

 

4 Theo d¨°ng thời gian, t¨ºn tuổi ta cũng ch¨¬m v¨¤o qu¨ºn lãng,

 

chẳng c¨°n ai nhớ đến việc ta l¨¤m.

 

Ðời ta sẽ qua như một tho¨¢ng mây trôi,

 

sẽ biến đi như m¨¤n sương sớm

 

bị ¨¢nh nắng đẩy l¨´i v¨¤ sức n¨®ng mặt trời ¨¢p đảo.

 

5 Cuộc đời ta vụt mất tựa b¨®ng câu,

 

đã qua rồi l¨¤ không c¨°n trở lại,

 

ấn đã ni¨ºm, ai quay về được nữa!

 

6 Vậy, n¨¤o đến đây, hưởng lấy của đời n¨¤y,

 

tuổi c¨°n trẻ, ta cố m¨¤ tận dụng

 

hết những chi đang c¨® sẵn tr¨ºn trần.

 

7 N¨¤o, ta say rượu quý, ta ngất hương thơm,

 

những đo¨¢ hoa xuân, ta đừng bỏ ph¨ª.

 

8 Nụ hoa hồng, ta đem kết triều thi¨ºn trước khi hoa t¨¤n lụi.

 

9 Ðừng ai vắng trong c¨¢c cuộc truy hoan,

 

dấu vết ăn chơi, ta để lại khắp nơi khắp chốn,

 

bởi 𨮠ch¨ªnh l¨¤ phần, l¨¤ số ta được hưởng.

 

10 Ta hãy bức hiếp t¨ºn công ch¨ªnh ngh¨¨o h¨¨n,

 

kẻ go¨¢ bụa, ta đừng buông tha,

 

bọn t¨®c bạc gi¨¤ nua, cũng chẳng nể.

 

11 Sức mạnh ta phải l¨¤ quy luật của công lý,

 

v¨¬ yếu đuối chẳng l¨¤m n¨ºn chuyện g¨¬.

 

12 Ta hãy g¨¤i bẫy hại t¨ºn công ch¨ªnh,

 

v¨¬ n¨® chỉ l¨¤m vướng chân ta,

 

n¨® chống lại c¨¢c việc ta l¨¤m,

 

tr¨¢ch ta vi phạm lề luật,

 

v¨¤ tố c¨¢o ta không tuân h¨¤nh lễ gi¨¢o.

 

13 N¨® tự h¨¤o l¨¤ m¨¬nh biết Thi¨ºn Ch¨²a,

 

xưng m¨¬nh l¨¤ con của Ðức Ch¨²a.

 

14 N¨® như kẻ luôn ch¨º tr¨¢ch tâm tưởng của ta,

 

thấy mặt n¨® thôi l¨¤ ta chịu không nổi.

 

15 V¨¬ n¨® sống thật chẳng giống ai,

 

lối cư xử của n¨® ho¨¤n to¨¤n lập dị.

 

16 N¨® coi ta như bọn lọc lừa,

 

tr¨¢nh đường ta đi như tr¨¢nh đồ dơ bẩn.

 

N¨® tuy¨ºn bố rằng thật lắm ph¨²c nhiều may,

 

hậu vận của người công ch¨ªnh.

 

N¨® hu¨ºnh hoang v¨¬ c¨® Thi¨ºn Ch¨²a l¨¤ Cha.

 

17 Ta hãy coi những lời n¨® n¨®i c¨® thật không,

 

v¨¤ nghiệm xem kết cục đời n¨® sẽ thế n¨¤o.

 

18 Nếu t¨ºn công ch¨ªnh l¨¤ con Thi¨ºn Ch¨²a,

 

hẳn Người sẽ ph¨´ hộ v¨¤ cứu n¨® khỏi tay địch th¨´.

 

19 Ta hãy hạ nhục v¨¤ tra tấn n¨®,

 

để biết n¨® hiền ho¨¤ l¨¤m sao,

 

v¨¤ thử xem n¨® nhẫn nhục đến mức n¨¤o.

 

20 N¨¤o ta kết ¨¢n cho n¨® chết nhục nhã,

 

v¨¬ cứ như n¨® n¨®i, n¨® sẽ được Thi¨ºn Ch¨²a viếng thăm.¡±

 

Sai lầm của phường vô đạo

 

21 Ch¨²ng suy t¨ªnh như vậy thật sai lầm,

 

v¨¬ ¨¢c độc m¨¤ ch¨²ng ra m¨´ qu¨¢ng.

 

22 Ch¨²ng không biết những b¨ª nhiệm của Thi¨ºn Ch¨²a,

 

chẳng trông chờ người th¨¢nh thiện sẽ được thưởng công,

 

cũng không tin kẻ tinh tuyền sẽ được ân thưởng.

 

23 Quả thế, Thi¨ºn Ch¨²a đã s¨¢ng tạo con người

 

cho họ được trường tồn bất diệt.

 

Họ được Người dựng n¨ºn l¨¤m h¨¬nh ảnh của bản t¨ªnh Người.

 

24 Nhưng ch¨ªnh v¨¬ quỷ dữ ganh tị

 

m¨¤ c¨¢i chết đã xâm nhập thế gian.

 

Những ai về phe n¨® đều phải nếm m¨´i c¨¢i chết.

 

¨C Chương 03 ¨C

 

Số phận của những người công ch¨ªnh v¨¤ của phường vô đạo

 

1 Linh hồn người công ch¨ªnh ở trong tay Thi¨ºn Ch¨²a

 

v¨¤ chẳng cực h¨¬nh n¨¤o động tới được nữa.

 

2 Bọn ngu si coi họ như đã chết rồi;

 

khi họ ra đi, ch¨²ng cho l¨¤ họ gặp phải điều vô ph¨²c.

 

3 L¨²c họ xa rời ch¨²ng ta, ch¨²ng tưởng l¨¤ họ bị ti¨ºu diệt,

 

nhưng thực ra, họ đang hưởng an b¨¬nh.

 

4 Người đời nghĩ rằng họ đã bị trừng phạt,

 

nhưng họ vẫn chứa chan hy vọng được trường sinh bất tử.

 

5 Sau khi chịu sửa dạy đôi ch¨²t,

 

họ sẽ được hưởng ân huệ lớn lao.

 

Quả thế, Thi¨ºn Ch¨²a đã thử th¨¢ch họ

 

v¨¤ thấy họ xứng đ¨¢ng với Người.

 

6 Người đã tinh luyện họ

 

như người ta luyện v¨¤ng trong l¨° lửa,

 

v¨¤ đ¨®n nhận họ như của lễ to¨¤n thi¨ºu.

 

7 Khi đến giờ được Thi¨ºn Ch¨²a viếng thăm,

 

họ sẽ rực s¨¢ng như tia lửa b¨¦n nhanh khắp rừng sậy.

 

8 Họ sẽ x¨¦t xử muôn dân, v¨¤ thống trị muôn nước.

 

V¨¤ Ðức Ch¨²a sẽ l¨¤ vua của họ đến muôn đời.

 

9 Những ai trông cậy v¨¤o Người, sẽ am tường sự thật;

 

những ai trung th¨¤nh, sẽ được Người y¨ºu thương

 

v¨¤ cho ở gần Người, v¨¬ Người ban ân ph¨²c

 

v¨¤ x¨®t thương những ai Người tuyển chọn.

 

10 Nhưng quân vô đạo sẽ chịu cực h¨¬nh

 

xứng với những g¨¬ ch¨²ng đã suy tưởng,

 

v¨¬ ch¨²ng đã khinh miệt người công ch¨ªnh, v¨¤ l¨¬a bỏ Ðức Ch¨²a.

 

11 Vô ph¨²c cho kẻ xem thường lẽ khôn ngoan, coi khinh lễ gi¨¢o:

 

mong g¨¬, rồi cũng viển vông,

 

nhọc nhằn cho lắm cũng công dã tr¨¤ng,

 

ch¨²ng l¨¤m việc, được g¨¬ chăng?

 

12 Vợ dốt, con gian, v¨¤ d¨°ng dõi ch¨²ng bị ch¨²c dữ.

 

Th¨¤ không con c¨°n hơn c¨® d¨°ng dõi vô đạo

 

13 Ph¨²c thay người son sẻ m¨¤ tinh tuyền,

 

không chung chạ bất ch¨ªnh.

 

Ðến thời Thi¨ºn Ch¨²a viếng thăm,

 

họ sẽ được sinh hoa kết quả.

 

14 Ph¨²c cho hoạn nhân không l¨¤m điều bất ch¨ªnh,

 

không suy tưởng nghịch c¨´ng Ðức Ch¨²a.

 

V¨¬ trung t¨ªn, họ sẽ được một đặc ân

 

l¨¤ hưởng phần rất hậu nơi Ðền Thờ Ðức Ch¨²a.

 

15 Quả vậy, cố gắng l¨¤m điều l¨¤nh, sẽ đạt tới th¨¤nh quả rực rỡ,

 

v¨¬ lẽ tr¨ª khôn ngoan l¨¤ cội rễ không thể n¨¤o hư hoại.

 

16 Nhưng con c¨¢i bọn ngoại t¨¬nh sẽ chẳng ra chi,

 

giống n¨°i kẻ chung chạ bất ch¨ªnh rồi sẽ lụi t¨¤n.

 

17 Dầu ch¨²ng c¨® sống lâu trăm tuổi,

 

th¨¬ cũng kể bằng không không vậy;

 

khi cuộc đời xế b¨®ng, ch¨²ng cũng chẳng danh gi¨¢ g¨¬.

 

18 Nếu chết sớm, ch¨²ng sẽ chẳng c¨® chi để hy vọng,

 

chẳng được ai an ủi trong ng¨¤y luận ¨¢n.

 

19 Th¨º thảm biết chừng n¨¤o

 

chung cục của giống n¨°i bất ch¨ªnh!

 

¨C Chương 04 ¨C

 

1 Chẳng th¨¤ không con c¨¢i m¨¤ sống đời đức hạnh!

 

Người đức hạnh lưu danh muôn thuở,

 

v¨¬ được cả Thi¨ºn Ch¨²a lẫn người đời biết đến.

 

2 Họ c¨°n sống, người người noi gương,

 

họ khuất đi, ai ai cũng thương tiếc.

 

Trong cõi đời đời, đầu đội triều thi¨ºn, họ khải ho¨¤n vinh hiển,

 

v¨¬ đã chiến thắng trong cuộc tranh đua

 

gi¨¤nh phần thưởng tuyệt vời.

 

3 Con đ¨¤n ch¨¢u đống của phường vô đạo n¨¤o c¨® l¨¤m n¨ºn t¨ªch sự g¨¬:

 

Ch¨²ng như ph¨¢t xuất từ những chồi hoang,

 

rễ ăn không sâu, gốc b¨¢m không chặt!

 

4 Cho dầu đã mọc l¨¢ đâm c¨¤nh,

 

ch¨²ng vẫn bị gi¨® đ¨¢nh ngả nghi¨ºng,

 

một trận cuồng phong l¨¤ bật tung gốc.

 

5 Nh¨¢nh c¨°n non đã bị xoắn gẫy, tr¨¢i xanh chẳng ai th¨¨m,

 

không ¨ªch lợi chi, ho¨¤n to¨¤n vô dụng.

 

6 Trong ng¨¤y x¨¦t xử, những đứa con hoang

 

sẽ l¨¤ bằng chứng buộc tội những người sinh ra ch¨²ng.

 

Người công ch¨ªnh chết yểu

 

7 Người công ch¨ªnh d¨´ c¨® chết non, cũng vẫn được an nghỉ.

 

8 V¨¬ tuổi thọ đ¨¢ng k¨ªnh

 

không phải bởi sống lâu, cũng không do số tuổi.

 

9 Ðối với con người, sự khôn ngoan c¨°n quý hơn t¨®c bạc,

 

sống không t¨¬ ố đã l¨¤ sống thọ.

 

10 Người công ch¨ªnh đẹp l¨°ng Thi¨ºn Ch¨²a,

 

n¨ºn được Thi¨ºn Ch¨²a y¨ºu thương.

 

V¨¤ họ sống giữa những kẻ tội lỗi,

 

n¨ºn được Thi¨ºn Ch¨²a dời đi nơi kh¨¢c.

 

11 Người đã cất họ đi, kẻo tr¨ª khôn họ bị th¨®i gian ¨¢c biến đổi,

 

hay tâm hồn họ bị tật xảo tr¨¢ phỉnh lừa.

 

12 V¨¬ sức m¨º hoặc của sự ¨¢c l¨¤m lu mờ sự thiện,

 

v¨¤ dục vọng quay cuồng biến đổi tâm hồn chất ph¨¢c.

 

13 Người công ch¨ªnh n¨ºn ho¨¤n thiện

 

chỉ trong một thời gian ngắn,

 

th¨¬ kể như đã ho¨¤n tất một sự nghiệp lâu d¨¤i.

 

14 Tâm hồn họ đẹp l¨°ng Ðức Ch¨²a,

 

n¨ºn Người vội đem họ ra khỏi nơi gian ¨¢c.

 

Người đời thấy thế m¨¤ không hiểu;

 

họ không nghĩ được rằng

 

15 𨮠ch¨ªnh l¨¤ c¨¢ch Người ban ơn,

 

thương x¨®t những kẻ Người tuyển chọn,

 

v¨¤ viếng thăm c¨¢c th¨¢nh của Người.

 

16 C¨¢i chết của người công ch¨ªnh

 

l¨¤ lời kết ¨¢n quân vô đạo c¨°n sống tr¨ºn đời.

 

C¨°n xuân xanh m¨¤ đã n¨ºn ho¨¤n thiện

 

𨮠l¨¤ lời kết ¨¢n người cao tuổi m¨¤ sống bất lương.

 

17 Quân vô đạo thấy người khôn ngoan chết

 

m¨¤ không hiểu Ðức Ch¨²a định đoạt về họ thế n¨¤o,

 

v¨¤ tại sao Người đem họ đến nơi y¨ºn ổn.

 

18 Thấy như thế m¨¤ ch¨²ng vẫn khinh thường,

 

nhưng Ðức Ch¨²a sẽ cười ch¨º bọn ch¨²ng.

 

19 Rồi sẽ đến l¨²c ch¨²ng th¨¤nh thây ma, không ai ng¨® ng¨¤ng tới,

 

v¨¤ mãi mãi ch¨²ng sẽ l¨¤ đồ bị lăng mạ giữa c¨¢c vong nhân.

 

V¨¬ Người sẽ xô ch¨²ng bổ nh¨¤o, không kịp k¨ºu một tiếng.

 

Người đ¨¢nh bật ch¨²ng đi, huỷ diệt ch¨²ng đến c¨´ng.

 

V¨¤ ch¨²ng sẽ phải chịu nhiều thống khổ,

 

chẳng c¨°n ai th¨¨m nhớ đến ch¨²ng.

 

Quân vô đạo trước to¨¤ ph¨¢n x¨¦t

 

20 Ch¨²ng sẽ phải kinh hãi ra t¨ªnh sổ tội m¨¬nh.

 

¨C Chương 05 ¨C

 

1 Bấy giờ người công ch¨ªnh đứng dậy thật hi¨ºn ngang

 

trước những kẻ từng ¨¢p bức họ,

 

từng khinh thường khi họ chịu vất vả nhọc nhằn.

 

2 Nh¨¬n thấy người công ch¨ªnh,

 

quân vô đạo khiếp đảm rụng rời.

 

Ch¨²ng sững sờ kinh ngạc

 

v¨¬ không ngờ họ lại được cứu tho¨¢t.

 

3 Ðau đớn cả tâm can, ch¨²ng than van r¨ºn rỉ, v¨¤ ân hận bảo nhau:

 

4 ¡°Người đ¨®, ta đã từng cười nhạo.

 

Ta ngu xuẩn biết bao khi coi họ l¨¤ đồ gh¨º tởm,

 

coi lối sống của họ l¨¤ đi¨ºn rồ, v¨¤ c¨¢i chết của họ l¨¤ nhục nhã.

 

5 Thế sao họ lại được kể l¨¤ con c¨¢i Thi¨ºn Ch¨²a

 

v¨¤ được chung phần với c¨¢c th¨¢nh nhân?

 

6 Thực ra, ch¨ªnh ch¨²ng ta mới lạc xa con đường sự thật;

 

đối với ch¨²ng ta, đức ch¨ªnh trực đã không toả s¨¢ng

 

v¨¤ mặt trời đã chẳng mọc l¨ºn.

 

7 Ch¨²ng ta đã thoả thu¨º trong những nẻo đường tội lỗi,

 

những nẻo đường dẫn tới diệt vong,

 

đã băng qua những sa mạc không đường lối,

 

c¨°n con đường Ðức Ch¨²a vạch ra, ch¨²ng ta không nhận biết.

 

8 Ki¨ºu căng tự mãn đâu ¨ªch g¨¬?

 

Gi¨¤u sang hợm hĩnh n¨¤o được chi?

 

9 Tất cả đã qua đi như b¨®ng câu vụt mất,

 

như mẩu tin khẩn cấp loan truyền.

 

10 V¨¤ cũng tựa con t¨¤u đi tr¨ºn s¨®ng nước

 

ai c¨°n thấy dấu vết khi n¨® đã băng qua?

 

Ai c¨°n thấy lằn t¨¤u tr¨ºn s¨®ng biển?

 

11 Như con chim bay lượn giữa bầu trời,

 

ai t¨¬m được đường bay của n¨®?

 

Ðập đôi c¨¢nh tr¨ºn l¨¤n kh¨ª nhẹ,

 

n¨® vỗ c¨¢nh lướt đi, v¨´n vụt băng ngang trời,

 

v¨¤ rồi không c¨°n một dấu vết đường bay.

 

12 Như khi mũi t¨ºn lao về đ¨ªch,

 

trời x¨¦ ra, rồi lập tức kh¨¦p lại

 

m¨¤ không ai biết nổi đường t¨ºn bay.

 

13 Cũng thế m¨¤ thôi, bọn ch¨²ng m¨¬nh:

 

thoạt sinh ra th¨¬ đã biến mất,

 

chẳng mảy may để lại dấu vết n¨¤o

 

cho thấy rằng m¨¬nh đã sống đức hạnh,

 

nhưng lại đã hoang ph¨ª đời m¨¬nh trong gian ¨¢c.¡±

 

14 Quả thế, niềm hy vọng của quân vô đạo

 

kh¨¢c n¨¤o vỏ trấu bị gi¨® cuốn đi,

 

v¨ª như bọt nước vỡ tung trong cơn bão.

 

Niềm hy vọng ấy sẽ ti¨ºu tan

 

như kh¨®i tan trong gi¨®, v¨¤ n¨® sẽ qua đi

 

như kh¨¢ch trọ một ng¨¤y, chẳng ai c¨°n nhớ nữa.

 

Người công ch¨ªnh được vinh quang, quân vô đạo chịu h¨¬nh phạt

 

15 Người công ch¨ªnh sẽ sống muôn đời.

 

Họ sẽ được Ðức Ch¨²a ân thưởng

 

v¨¤ được Ðấng Tối Cao hằng quan tâm săn s¨®c.

 

16 Quả vậy, họ sẽ lãnh nhận triều thi¨ºn vinh quang

 

d¨¤nh cho bậc vương giả,

 

v¨¤ ngọc miện rực rỡ ch¨®i ngời từ b¨¤n tay Ðức Ch¨²a.

 

V¨¬ họ sẽ được tay hữu Người ph¨´ hộ

 

v¨¤ c¨¢nh tay Người như khi¨ºn thuẫn chở che.

 

17 Người lấy ghen tuông l¨¤m binh gi¨¢p,

 

d¨´ng thụ tạo l¨¤m vũ kh¨ª đ¨¢nh đuổi quân th¨´.

 

18 Người lấy đức công ch¨ªnh l¨¤m ¨¢o gi¨¢p hộ thân,

 

d¨´ng ph¨¢n quyết công minh l¨¤m mũ chiến đội đầu.

 

19 Sự th¨¢nh thiện vô song, Người đưa ra l¨¤m khi¨ºn thuẫn.

 

20 Cơn lôi đ¨¬nh kinh khủng, Người m¨¤i sắc l¨¤m gươm.

 

Cả vũ ho¨¤n c¨´ng Người xuất trận

 

tấn công phường m¨º muội ngu si.

 

21 Như những lằn t¨ºn bắn ch¨ªnh x¨¢c

 

từ cây cung giương mạnh,

 

những tia chớp từ mây trời lo¨¦ l¨ºn,

 

ph¨®ng thẳng tới đ¨ªch.

 

22 M¨¢y bắn đ¨¢ tung ra trận mưa đ¨¢ lôi đ¨¬nh;

 

s¨®ng biển nổi đi¨ºn l¨ºn trước quân địch,

 

sông ng¨°i nhận ch¨¬m ch¨²ng, không một ch¨²t x¨®t thương.

 

23 Như cơn cuồng phong nổi dậy,

 

hơi thở Ðấng Quyền Năng chống lại bọn ch¨²ng,

 

đ¨¢nh bọn ch¨²ng tan t¨¤nh.

 

Thế l¨¤, v¨¬ bọn gian ¨¢c m¨¤ cả mặt đất sẽ ra hoang t¨¤n,

 

v¨¬ những việc đồi bại m¨¤ lũ quyền uy sẽ bị lật khỏi ngai b¨¢u.

 

¨C Chương 06 ¨C

 

II. Vua Sa-Lô-Môn V¨¤ Việc T¨¬m Kiếm Ðức Khôn Ngoan

 

Bậc vua ch¨²a phải t¨¬m kiếm Ðức Khôn Ngoan

 

1 Vậy, hãy lắng nghe, hãy cố hiểu, hỡi c¨¢c bậc quân vương;

 

hãy học cho biết, hỡi những vị đang nắm quyền

 

tr¨ºn khắp cõi trần gian.

 

2 Mở tai ra, hỡi những ai đứng đầu trong thi¨ºn hạ,

 

đang tự h¨¤o v¨¬ c¨® đông đảo chư dân.

 

3 V¨¬ ch¨ªnh Ðức Ch¨²a đã ban cho chư vị quyền b¨ªnh

 

v¨¤ ch¨ªnh Ðấng Tối Cao đã ban quyền thống trị.

 

Cũng ch¨ªnh Người sẽ kiểm tra c¨¢c việc chư vị l¨¤m

 

v¨¤ d¨° x¨¦t những điều chư vị toan t¨ªnh.

 

4 Chư vị l¨¤ bề tôi phụng sự vương quyền Người,

 

nếu như chư vị không x¨¦t xử công minh,

 

không tuân giữ lề luật, không theo ý Thi¨ºn Ch¨²a,

 

5 th¨¬ quả l¨¤ kinh khủng hãi h¨´ng,

 

Người sẽ k¨ªp đứng l¨ºn chống chư vị,

 

v¨¬ một ¨¢n quyết thật nghi¨ºm minh

 

vẫn d¨¤nh sẵn cho những kẻ c¨® chức c¨® quyền.

 

6 Quả vậy, người phận nhỏ được thương t¨¬nh miễn thứ,

 

kẻ quyền thế lại bị x¨¦t xử thẳng tay.

 

7 Ch¨²a Tể muôn lo¨¤i không bao giờ vị nể,

 

kẻ quyền cao chức trọng, Người cũng chẳng ki¨ºng d¨¨.

 

Sang hay h¨¨n đều do Người tạo t¨¢c,

 

đều được Người chăm s¨®c hệt như nhau,

 

8 nhưng kẻ quyền cao sẽ bị tra vấn nghi¨ºm nhặt.

 

9 Vậy, hỡi c¨¢c bậc vua ch¨²a quan quyền,

 

những lời tôi n¨®i đây, xin gửi tới chư vị

 

để chư vị học biết lẽ khôn ngoan,

 

m¨¤ khỏi phải sẩy chân trật bước.

 

10 Ai sống th¨¢nh v¨¤ tuân giữ luật th¨¢nh,

 

th¨¬ được kể l¨¤ bậc th¨¢nh nhân.

 

Ai học hỏi luật th¨¢nh, th¨¬ sẽ t¨¬m được lời b¨¤o chữa.

 

11 Vậy chư vị hãy ước ao khao kh¨¢t lời tôi,

 

v¨¤ chư vị sẽ được chỉ bảo.

 

Ðức Khôn Ngoan gặp gỡ con người

 

12 Ðức Khôn Ngoan s¨¢ng ch¨®i, v¨¤ không hề t¨¤n tạ.

 

Ai mến chuộng Ðức Khôn Ngoan,

 

th¨¬ Ðức Khôn Ngoan dễ d¨¤ng cho chi¨ºm ngưỡng.

 

Ai t¨¬m kiếm Ðức Khôn Ngoan,

 

th¨¬ Ðức Khôn Ngoan cho gặp.

 

13 Ai khao kh¨¢t Ðức Khôn Ngoan,

 

th¨¬ Ðức Khôn Ngoan đi bước trước m¨¤ tỏ m¨¬nh cho biết.

 

14 Ai từ s¨¢ng sớm đã t¨¬m Ðức Khôn Ngoan,

 

th¨¬ không phải nhọc nhằn vất vả.

 

Họ sẽ thấy Ðức Khôn Ngoan ngồi ngay trước cửa nh¨¤.

 

15 Ðể tâm suy niệm về Ðức Khôn Ngoan

 

l¨¤ đạt được sự minh mẫn to¨¤n hảo.

 

Ai v¨¬ Ðức Khôn Ngoan m¨¤ thức khuya dậy sớm,

 

sẽ mau tr¨²t được mọi lo âu.

 

16 V¨¬ những ai xứng đ¨¢ng với Ðức Khôn Ngoan,

 

th¨¬ Ðức Khôn Ngoan rảo quanh t¨¬m kiếm.

 

Tr¨ºn c¨¢c nẻo đường họ đi,

 

Ðức Khôn Ngoan niềm nở xuất hiện.

 

Mỗi khi họ suy tưởng điều g¨¬,

 

Ðức Khôn Ngoan đều đến với họ.

 

17 V¨¬ bước đầu để đạt tới Ðức Khôn Ngoan

 

l¨¤ thật l¨°ng ham muốn học hỏi.

 

Chăm lo học hỏi l¨¤ y¨ºu mến Ðức Khôn Ngoan.

 

18 M¨¤ y¨ºu mến l¨¤ tuân giữ lề luật.

 

Ch¨² tâm tới lề luật của Ðức Khôn Ngoan

 

l¨¤ bảo đảm được trường sinh bất tử.

 

19 Trường sinh bất tử cho ta được ở b¨ºn Thi¨ºn Ch¨²a.

 

20 Như vậy, ch¨ªnh l¨°ng kh¨¢o kh¨¢t Ðức Khôn Ngoan

 

đưa ch¨²ng ta l¨ºn h¨¤ng vương giả.

 

21 Thế n¨ºn, hỡi chư vị lãnh đạo c¨¢c dân,

 

nếu chư vị quý chuộng ngai b¨¢u v¨¤ vương trượng,

 

th¨¬ hãy tôn trọng Ðức Khôn Ngoan,

 

để chư vị được trị v¨¬ mãi mãi.

 

Vua Sa-lô-môn mi¨ºu tả Ðức Khôn Ngoan

 

22 Ðức Khôn Ngoan l¨¤ g¨¬, đã sinh th¨¤nh ra sao,

 

tôi xin giãi b¨¤y hết, không giấu giếm chư vị một b¨ª mật n¨¤o,

 

nhưng sẽ lần theo từng dấu vết từ thuở khai thi¨ºn lập địa

 

m¨¤ phô b¨¤y ra ¨¢nh s¨¢ng mọi hiểu biết về Ðức Khôn Ngoan.

 

Tôi sẽ không rời xa sự thật.

 

23 Tôi cũng chẳng chung lối chung đường

 

với th¨®i ghen tương độc hại,

 

bởi th¨®i n¨¤y chẳng ph¨´ hợp với Ðức Khôn Ngoan.

 

24 C¨® nhiều người khôn ngoan, thế giới được cứu tho¨¢t;

 

nhờ một vị minh quân, cả thần dân được an cư lạc nghiệp.

 

25 Vậy chư vị hãy nghe tôi chỉ gi¨¢o,

 

m¨¤ hưởng phần ¨ªch lợi nơi lời lẽ của tôi.

 

¨C Chương 07 ¨C

 

Vua Sa-lô-môn cũng chỉ l¨¤ ph¨¤m nhân

 

1 Phần tôi, tôi cũng chỉ l¨¤ một con người phải chết,

 

giống như mọi con người.

 

Tôi thuộc d¨°ng dõi của con người đầu ti¨ºn

 

đã được nắn ra từ bụi đất.

 

2 Suốt ch¨ªn th¨¢ng trời nơi dạ mẫu thân,

 

thân x¨¢c tôi đã th¨¤nh h¨¬nh trong m¨¢u huyết,

 

kết tụ bởi tinh kh¨ª nam nhân, v¨¤ kho¨¢i lạc đi liền với giấc ngủ.

 

3 Ng¨¤y tôi ch¨¤o đời, tôi h¨ªt thở chung một bầu kh¨ª.

 

Tôi rơi tr¨ºn đất, chịu chung thân phận với mọi người.

 

Tôi cất tiếng kh¨®c, tiếng đầu đời của bất cứ một ai.

 

4 Tôi được quấn tã v¨¤ dưỡng nuôi chăm s¨®c.

 

5 Không vị vua n¨¤o không khởi sự cuộc đời như thế:

 

6 Ai cũng như ai khi sinh ra v¨¤ l¨²c l¨¬a đời.

 

Vua Sa-lô-môn ca ngợi Ðức Khôn Ngoan

 

7 Vậy tôi nguyện xin, v¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a đã ban cho tôi sự hiểu biết.

 

Tôi k¨ºu cầu, v¨¤ thần kh¨ª Ðức Khôn Ngoan đã đến với tôi.

 

8 Ðức Khôn Ngoan, tôi đã quý trọng

 

c¨°n hơn cả vương trượng, ngai v¨¤ng.

 

Tôi không coi của cải l¨¤ g¨¬ so với Ðức Khôn Ngoan.

 

9 Ðối với tôi, trân châu bảo ngọc

 

chẳng s¨¢nh được với Ðức Khôn Ngoan,

 

v¨¬ v¨¤ng tr¨ºn cả thế giới, so với Ðức Khôn Ngoan,

 

cũng chỉ l¨¤ c¨¢t bụi,

 

v¨¤ bạc, so với Ðức Khôn Ngoan, cũng kể như b¨´n đất.

 

10 Tôi đã ham chuộng Ðức Khôn Ngoan hơn sức khoẻ v¨¤ sắc đẹp,

 

đã quý Ðức Khôn Ngoan hơn ¨¢nh s¨¢ng,

 

v¨¬ vẻ rực rỡ của Ðức Khôn Ngoan chẳng bao giờ t¨¤n lụi.

 

11 Nhưng c¨´ng với Ðức Khôn Ngoan, mọi sự tốt l¨¤nh đã đến với tôi.

 

Nhờ tay Ðức Khôn Ngoan, của cải qu¨¢ nhiều không đếm xuể.

 

12 Tôi vui hưởng mọi sự tốt l¨¤nh ấy,

 

v¨¬ ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan đem ch¨²ng đến với tôi;

 

thế m¨¤ tôi lại không biết rằng

 

Ðức Khôn Ngoan l¨¤ mẹ sinh ra ch¨²ng.

 

13 Những điều tôi đã th¨¤nh tâm học hỏi được,

 

xin truyền đạt hết, không d¨¨ sẻn chi.

 

Tôi không hề giấu giếm của cải phong ph¨² của Ðức Khôn Ngoan.

 

14 Ðức Khôn Ngoan l¨¤ kho b¨¢u vô tận cho con người.

 

Chiếm được Ðức Khôn Ngoan

 

l¨¤ được n¨ºn bạn hữu với Thi¨ºn Ch¨²a,

 

v¨¤ được Người tin cậy,

 

v¨¬ đã tiếp nhận những lời dạy dỗ bảo ban.

 

K¨ºu xin Thi¨ºn Ch¨²a soi s¨¢ng

 

15 Ước g¨¬ Thi¨ºn Ch¨²a cho tôi n¨®i về Ðức Khôn Ngoan

 

theo như tôi được hiểu,

 

v¨¤ cho tôi biết nghĩ biết suy xứng với những g¨¬ tôi đã lãnh nhận;

 

v¨¬ ch¨ªnh Người l¨¤ Ðấng hướng dẫn Ðức Khôn Ngoan,

 

v¨¤ cũng l¨¤ thầy dạy của c¨¢c bậc hiền triết.

 

16 Bản thân ch¨²ng ta, c¨´ng với ngôn từ,

 

với to¨¤n bộ tr¨ª tuệ v¨¤ t¨¤i năng,

 

tất cả đều nằm trong tay Thi¨ºn Ch¨²a.

 

17 Ch¨ªnh Người đã khấng ban cho tôi

 

tri thức x¨¢c thực về những g¨¬ đang hiện hữu

 

để tôi thấu hiểu cơ cấu của vũ trụ

 

v¨¤ năng lực của c¨¢c nguy¨ºn tố tạo th¨¤nh,

 

18 thấu hiểu về thời gian từ khởi thuỷ, qua c¨¢c thời đại,

 

v¨¤ cho đến tận c¨´ng của n¨®,

 

thấu hiểu về thời tiết chuyển vần, về c¨¢c m¨´a thay đổi,

 

19 thấu hiểu về chu kỳ năm th¨¢ng, về vị tr¨ª tinh t¨² tr¨ºn trời,

 

20 thấu hiểu bản t¨ªnh c¨¢c sinh vật v¨¤ bản năng c¨¢c lo¨¤i dã th¨²,

 

thấu hiểu c¨¢c mãnh lực thần thi¨ºng

 

v¨¤ c¨¢c tư tưởng của con người,

 

thấu hiểu c¨¢c lo¨¤i thảo mộc v¨¤ công hiệu của rễ cây.

 

21 Mọi sự tiềm ẩn v¨¤ mọi sự trông thấy được, tôi đều biết hết.

 

V¨¬ ch¨ªnh người thợ l¨¤m ra muôn vật muôn lo¨¤i đã chỉ dạy cho tôi.

 

Người thợ ấy ch¨ªnh l¨¤ Ðức Khôn Ngoan.

 

Ca tụng Ðức Khôn Ngoan

 

22 Quả vậy, nơi Ðức Khôn Ngoan,

 

c¨® một thần kh¨ª tinh tường v¨¤ th¨¢nh thiện,

 

duy nhất v¨¤ đa năng, tinh tế v¨¤ mau lẹ,

 

minh mẫn v¨¤ tinh tuyền, trong s¨¢ng v¨¤ thản nhi¨ºn,

 

lanh lợi v¨¤ chuộng điều l¨¤nh,

 

23 bất khuất, từ bi v¨¤ nhân ¨¢i,

 

cương quyết, vững v¨¤ng v¨¤ điềm tĩnh,

 

l¨¤m được mọi sự v¨¤ quan tâm đến mọi điều,

 

thấu suốt mọi tâm can,

 

kể cả tâm can của những người trong sạch,

 

thông minh, tinh tế nhất.

 

24 V¨¬ chuyển động của Ðức Khôn Ngoan th¨¬ mau lẹ hơn tất cả c¨¢c chuyển động.

 

Do t¨ªnh thuần khiết, Ðức Khôn Ngoan thâm nhập

 

v¨¤ xuy¨ºn thấu mọi vật mọi lo¨¤i.

 

25 Ðức Khôn Ngoan toả ra từ quyền năng Thi¨ºn Ch¨²a

 

v¨¤ rực l¨ºn trong ngần từ vinh hiển Ðấng To¨¤n Năng,

 

n¨ºn không thể vương một t¨¬ ố.

 

26 Ðức Khôn Ngoan phản chiếu ¨¢nh s¨¢ng vĩnh cửu,

 

l¨¤ tấm gương trong phản ¨¢nh hoạt động của Thi¨ºn Ch¨²a,

 

l¨¤ h¨¬nh ảnh l¨°ng nhân hậu của Người.

 

27 Dầu chỉ một m¨¬nh,

 

Ðức Khôn Ngoan vẫn c¨® thể l¨¤m được mọi sự;

 

luôn luôn bất biến,

 

Ðức Khôn Ngoan đổi mới được muôn lo¨¤i.

 

Từ thế hệ n¨¤y qua thế hệ kh¨¢c,

 

Ðức Khôn Ngoan ngự v¨¤o những tâm hồn th¨¢nh thiện,

 

biến họ n¨ºn bạn hữu của Thi¨ºn Ch¨²a,

 

n¨ºn ngôn sứ của Người.

 

28 Thi¨ºn Ch¨²a chỉ y¨ºu chuộng

 

những người chung sống với Ðức Khôn Ngoan.

 

29 Ðức Khôn Ngoan rực rỡ hơn mặt trời, trổi vượt muôn tinh t¨².

 

So với Ðức Khôn Ngoan, ¨¢nh s¨¢ng c¨°n k¨¦m xa.

 

30 Bởi trước m¨¤n đ¨ºm, ¨¢nh s¨¢ng đ¨¤nh phải lui bước.

 

C¨°n Ðức Khôn Ngoan, chẳng gian t¨¤ n¨¤o thắng nổi.

 

¨C Chương 08 ¨C

 

1 Từ chân trời n¨¤y,

 

Ðức Khôn Ngoan vươn mạnh tới chân trời kia,

 

cai quản mọi lo¨¤i thật tốt đẹp.

 

Ðức Khôn Ngoan, hiền th¨º lý tưởng

 

2 Từ thời trai trẻ,

 

tôi đã y¨ºu quý v¨¤ kiếm t¨¬m Ðức Khôn Ngoan,

 

tôi t¨¬m c¨¢ch cưới Ðức Khôn Ngoan l¨¤m bạn đời;

 

v¨¤ vẻ đẹp của Ðức Khôn Ngoan l¨¤m tôi say đắm.

 

3 Nguồn gốc cao sang của m¨¬nh,

 

Ðức Khôn Ngoan l¨¤m rạng ngời vinh hiển,

 

bởi Ðức Khôn Ngoan luôn sống c¨´ng Thi¨ºn Ch¨²a;

 

v¨¤ Ch¨²a Tể muôn lo¨¤i

 

vẫn hằng y¨ºu quý Ðức Khôn Ngoan.

 

4 Ðức Khôn Ngoan đã được truyền thụ

 

những hiểu biết về Thi¨ºn Ch¨²a,

 

v¨¤ ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan

 

quyết định về những công

 

tr¨¬nh của Người.

 

5 Nếu tr¨ºn đời n¨¤y, gi¨¤u sang l¨¤ b¨¢u vật ai ai cũng khao kh¨¢t,

 

th¨¬ c¨°n c¨® g¨¬ gi¨¤u sang hơn Ðức Khôn Ngoan,

 

v¨¬ Ðức Khôn Ngoan l¨¤m n¨ºn tất cả?

 

6 Nếu như con người vận dụng tr¨ª thông minh

 

m¨¤ l¨¤m n¨ºn việc n¨¤y việc nọ,

 

th¨¬ hỏi c¨® ai hơn được Ðức Khôn Ngoan

 

l¨¤ tay thợ đã l¨¤m n¨ºn tất cả?

 

7 Con người mến chuộng đức công b¨¬nh ư?

 

Th¨¬ ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan sản sinh c¨¢c nhân đức:

 

Quả vậy, Ðức Khôn Ngoan dạy cho biết sống tiết độ,

 

cẩn trọng, công b¨¬nh v¨¤ dũng mãnh.

 

Tr¨ºn đời n¨¤y, c¨°n chi hữu ¨ªch cho con người

 

hơn c¨¢c nhân đức ấy?

 

8 Con người muốn học hỏi nhiều kinh nghiệm ư?

 

Th¨¬ ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan biết rõ qu¨¢ khứ

 

v¨¤ đo¨¢n đ¨²ng tương lai,

 

thông hiểu châm ngôn v¨¤ giải được ẩn ngữ,

 

biết trước c¨¢c dấu lạ điềm thi¨ºng, cũng như c¨¢c th¨¤nh tựu

 

diễn biến trong thời gian, thời đại n¨¤y qua thời đại kh¨¢c.

 

Vua ch¨²a cần c¨® Ðức Khôn Ngoan

 

9 Thế n¨ºn, tôi đã quyết định

 

cưới Ðức Khôn Ngoan l¨¤m người chung sống suốt đời,

 

v¨¬ tôi biết Ðức Khôn Ngoan sẽ khuy¨ºn bảo tôi l¨¤m điều thiện,

 

sẽ trợ lực cho tôi khi tôi gặp buồn phiền lo lắng.

 

10 Nhờ Ðức Khôn Ngoan, tôi sẽ được vẻ vang giữa muôn người,

 

v¨¤ dẫu c¨°n trẻ tuổi,

 

tôi vẫn chiếm được sự nể v¨¬ của c¨¢c vị bô lão.

 

11 Thi¨ºn hạ sẽ thấy tôi x¨¦t xử thật s¨¢ng suốt,

 

v¨¤ những người quyền thế sẽ nh¨¬n tôi,

 

bằng cặp mắt th¨¢n phục.

 

12 Khi tôi lặng thinh, họ chờ tôi l¨ºn tiếng,

 

khi tôi l¨ºn tiếng, họ chăm ch¨² lắng nghe,

 

v¨¤ khi tôi thao thao bất tuyệt, họ tỏ l¨°ng cung k¨ªnh.

 

13 ¡°Nhờ Ðức Khôn Ngoan, tôi sẽ được trường sinh bất tử,

 

v¨¤ muôn đời lưu danh hậu thế.

 

14 Tôi sẽ thống trị chư dân, v¨¤ c¨¢c nước sẽ phải thần phục.

 

15 Nghe danh tôi, c¨¢c bạo ch¨²a sẽ phải khiếp kinh.

 

Tôi tỏ ra nhân hậu với dân ch¨²ng,

 

v¨¤ quả cảm nơi trận địa.

 

16 Trở về nh¨¤, tôi nghỉ ngơi b¨ºn cạnh Ðức Khôn Ngoan,

 

v¨¬ l¨¤m bạn với Ðức Khôn Ngoan, không bao giờ cay đắng,

 

v¨¤ chung sống với Ðức Khôn Ngoan, chẳng khi n¨¤o đau khổ,

 

m¨¤ luôn luôn th¨ªch th¨², hân hoan.¡±

 

Vua Sa-lô-môn xin cho được Ðức Khôn Ngoan

 

17 Tôi gẫm suy những điều ấy v¨¤ thầm nghĩ trong l¨°ng rằng:

 

thân thiết với Ðức Khôn Ngoan l¨¤ được trường sinh bất tử;

 

18 l¨¤m bạn với Ðức Khôn Ngoan l¨¤ một th¨² vui tuyệt diệu;

 

b¨¤n tay Ðức Khôn Ngoan l¨¤m ra của cải ¨º hề;

 

thường xuy¨ºn tiếp x¨²c với Ðức Khôn Ngoan,

 

sẽ được n¨ºn s¨¢ng suốt;

 

b¨¤n luận với Ðức Khôn Ngoan, tiếng tăm sẽ lẫy lừng.

 

Bởi thế tôi đi khắp ngả

 

t¨¬m c¨¢ch lấy được Ðức Khôn Ngoan cho ri¨ºng m¨¬nh.

 

19 Tôi đã l¨¤ một đứa trẻ nhiều may mắn từ l¨²c sinh ra,

 

đã nhận được một linh hồn lương hảo;

 

20 hay đ¨²ng hơn, v¨¬ l¨¤ lương hảo,

 

tôi đã được nhập v¨¤o một thể x¨¢c không vết nhơ.

 

21 Nhưng tôi vẫn hiểu rằng:

 

Ðức Khôn Ngoan, tôi không thể c¨® được,

 

nếu Thi¨ºn Ch¨²a chẳng ban cho tôi,

 

¨C biết được ơn n¨¤y do ai ban tặng,

 

th¨¬ cũng đã khôn ngoan phần n¨¤o rồi ¨C

 

n¨ºn tôi hướng về Ðức Ch¨²a v¨¤ cầu nguyện, tôi hết l¨°ng thưa l¨ºn:

 

¨C Chương 09 ¨C

 

Lời cầu xin cho được Ðức Khôn Ngoan

 

1 ¡°Lạy Thượng Ðế của bậc tổ ti¨ºn,

 

lạy Ðức Ch¨²a từ bi lân tuất,

 

Ch¨²a d¨´ng lời Ch¨²a m¨¤ t¨¢c th¨¤nh vạn vật,

 

2 d¨´ng sự khôn ngoan Ch¨²a m¨¤ cấu tạo con người,

 

để con người l¨¤m chủ mọi lo¨¤i Ch¨²a dựng n¨ºn,

 

3 v¨¤ sống sao cho th¨¢nh thiện công ch¨ªnh

 

m¨¤ chỉ huy cả vũ trụ n¨¤y,

 

c¨´ng được một tâm hồn ngay thẳng

 

m¨¤ phân biệt phải tr¨¢i.

 

4 Xin rộng ban cho con

 

Ðức Khôn Ngoan hằng ngự b¨ºn to¨¤ Ch¨²a.

 

Xin đừng đuổi con đi m¨¤ chẳng nhận l¨¤m con.

 

5 V¨¬ thân n¨¤y l¨¤ tôi tớ, con của nữ tỳ Ng¨¤i,

 

số phận mỏng manh, cuộc đời vắn vỏi,

 

việc ph¨¢p đ¨¬nh lề luật, con b¨¦ bỏng hiểu chi!

 

6 Quả thế, con người ta dẫu thập to¨¤n đi nữa

 

m¨¤ chẳng c¨® Ðức Khôn Ngoan của Ng¨¤i,

 

th¨¬ cũng kể bằng không không vậy.

 

7 Nhưng ch¨ªnh Ch¨²a lại tuyển chọn con

 

l¨¤m vua của dân Ng¨¤i,

 

v¨¤ l¨¤m người x¨¦t xử con trai con g¨¢i của Ng¨¤i.

 

8 Cũng ch¨ªnh Ch¨²a dạy con

 

xây một đền thờ tr¨ºn n¨²i th¨¢nh của Ng¨¤i,

 

v¨¤ xây một b¨¤n thờ trong th¨¤nh Ng¨¤i ngự

 

theo như mẫu lều th¨¢nh

 

Ng¨¤i chỉ vẽ cho từ thuở ban đầu.

 

9 Ðức Khôn Ngoan ở kề b¨ºn Ch¨²a,

 

biết những việc Ch¨²a l¨¤m,

 

hiện diện khi Ng¨¤i tạo th¨¤nh vũ trụ,

 

biết rõ những g¨¬ đẹp mắt Ch¨²a

 

v¨¤ ph¨´ hợp với huấn lệnh của Ng¨¤i.

 

10 Tự cõi trời th¨¢nh thi¨ºng Ch¨²a ngự,

 

xin gửi Ðức Khôn Ngoan Ng¨¤i tới,

 

xin ph¨¢i đến từ to¨¤ cao vinh hiển,

 

để ph¨´ tr¨¬ v¨¤ đồng lao cộng khổ với con,

 

cho con biết điều đẹp ý Ch¨²a.

 

11 V¨¬ Ðức Khôn Ngoan hiểu biết tất cả,

 

sẽ khôn kh¨¦o hướng dẫn con trong việc con l¨¤m,

 

lấy quyền năng vinh hiển m¨¤ g¨¬n giữ con.

 

12 Nhờ thế, những g¨¬ con thực hiện sẽ l¨¤m vui l¨°ng Ch¨²a,

 

v¨¤ con sẽ công minh x¨¦t xử dân Ng¨¤i

 

hầu xứng đ¨¢ng với ngai v¨¤ng của thân phụ con.

 

13 Lạy Ch¨²a, n¨¤o c¨® ai biết được ý định của Thi¨ºn Ch¨²a?

 

N¨¤o c¨® ai hiểu được Ðức Ch¨²a muốn điều chi?

 

14 Ch¨²ng con vốn l¨¤ lo¨¤i phải chết,

 

tư tưởng không sâu, lý luận không vững.

 

15 Quả vậy, thân x¨¢c dễ hư n¨¢t n¨¤y khiến linh hồn ra nặng,

 

c¨¢i vỏ bằng đất n¨¤y l¨¤m tinh thần trĩu xuống

 

v¨¬ lo nghĩ trăm bề.

 

16 Những g¨¬ thuộc hạ giới,

 

ch¨²ng con đã kh¨® m¨¤ h¨¬nh dung nổi,

 

những điều vừa tầm tay,

 

đã phải nhọc công mới kh¨¢m ph¨¢ được,

 

th¨¬ những g¨¬ thuộc thượng giới,

 

c¨® ai d¨° thấu nổi hay chăng?

 

17 Ý định của Ch¨²a, n¨¤o ai biết được, nếu tự chốn cao vời,

 

ch¨ªnh Ng¨¤i chẳng ban Ðức Khôn Ngoan,

 

chẳng gửi thần kh¨ª th¨¢nh?

 

18 Ch¨ªnh v¨¬ thế m¨¤ đường lối người ph¨¤m

 

được sửa lại cho thẳng,

 

cũng v¨¬ thế m¨¤ con người được dạy cho biết

 

những điều đẹp l¨°ng Ng¨¤i,

 

v¨¤ nhờ Ðức Khôn Ngoan m¨¤ được cứu độ.¡±

 

¨C Chương 10 ¨C

 

III. Ðức Khôn Ngoan Hoạt Ðộng Trong Lịch Sử

 

Từ ông A-đam tới ông Mô-s¨º

 

1 Ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan đã giữ g¨¬n tổ phụ của thế giới,

 

𨮠l¨¤ con người được h¨¬nh th¨¤nh đầu ti¨ºn,

 

v¨¤ l¨²c được tạo dựng, mới chỉ c¨® một m¨¬nh.

 

Rồi khi ông sa ngã, cũng ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan đã giải cứu ông,

 

2 ban cho ông sức mạnh m¨¤ thống trị muôn vật muôn lo¨¤i.

 

3 Nhưng trong cơn giận, đứa ¨¢c nhân l¨¬a xa Ðức Khôn Ngoan,

 

n¨® đã tự hại m¨¬nh khi bừng bừng s¨¢t kh¨ª giết em.

 

4 V¨¬ t¨ºn s¨¢t nhân n¨¤y, cả mặt đất đã phải ngập lụt,

 

nhưng Ðức Khôn Ngoan lại ra tay cứu tho¨¢t.

 

V¨¤ chỉ bằng một b¨¨ gỗ tầm thường,

 

Ðức Khôn Ngoan đã hướng dẫn ch¨ªnh nhân.

 

5 Trong cảnh hỗn loạn, khi thi¨ºn hạ nhất tề l¨¤m điều ¨¢c,

 

th¨¬ cũng Ðức Khôn Ngoan nhận ra ai l¨¤ người ch¨ªnh trực

 

v¨¤ g¨¬n giữ ông được vẹn to¨¤n trước mặt Thi¨ºn Ch¨²a,

 

ban cho ông sức mạnh gi¨²p ông vượt cả t¨¬nh cha con.

 

6 Rồi đến khi những kẻ gian t¨¤ bị ti¨ºu diệt,

 

lại ch¨ªnh Ðức Khôn Ngoan giải cứu người công ch¨ªnh

 

tho¨¢t trận mưa lửa tr¨²t xuống Ngũ Th¨¤nh.

 

7 Ðất đai khô cằn, kh¨®i l¨ºn nghi ng¨²t,

 

cây sinh tr¨¢i, nhưng tr¨¢i không ch¨ªn nổi.

 

Ш® l¨¤ chứng cớ tội lỗi ch¨²ng gây n¨ºn.

 

V¨¤ cột muối kia c¨°n đứng sững,

 

cho đời nhớ mãi một kẻ cứng l¨°ng tin.

 

8 Bởi v¨¬, những kẻ lạc xa đường lối Ðức Khôn Ngoan

 

không những bị thiệt th¨°i l¨¤ không được biết đến điều thiện,

 

m¨¤ c¨°n lưu lại cho hậu thế c¨¢i chứng t¨ªch ngu xuẩn của m¨¬nh,

 

v¨¤ do vậy, những lỗi lầm đã mắc sẽ không sao giấu nổi.

 

9 Nhưng những ai phụng sự Ðức Khôn Ngoan

 

sẽ được Ðức Khôn Ngoan giải cứu khỏi mọi nỗi nhục nhằn.

 

10 Ðức Khôn Ngoan hướng dẫn ch¨ªnh nhân

 

đi đ¨²ng đường đ¨²ng lối, tho¨¢t khỏi cơn giận của anh m¨¬nh,

 

cho ch¨ªnh nhân được thấy nước Thi¨ºn Ch¨²a,

 

được biết những điều th¨¢nh,

 

gi¨²p cho ông th¨¤nh đạt trong công việc nặng nề,

 

v¨¤ cho những kh¨® nhọc của ông đem lại nhiều kết quả.

 

11 Ðức Khôn Ngoan đã gi¨²p cho ông

 

chống những kẻ tham lam b¨®c lột,

 

v¨¤ l¨¤m cho ông trở n¨ºn gi¨¤u c¨®,

 

12 giữ g¨¬n ông tho¨¢t khỏi tay kẻ th¨´,

 

che chở ông khỏi những người giăng bẫy,

 

tuy¨ºn bố ông l¨¤ người chiến thắng trong trận đấu gay go,

 

để ông biết được rằng l¨°ng đạo đức mạnh hơn tất cả.

 

13 Ðức Khôn Ngoan không hề bỏ mặc

 

người công ch¨ªnh bị b¨¢n l¨¤m tôi,

 

nhưng đã cứu ông khỏi tội lỗi.

 

14 Ðức Khôn Ngoan đã c¨´ng ông xuống giếng,

 

chẳng bỏ rơi khi ông phải mang xiềng,

 

rồi sau đ¨®, ban cho ông vương trượng

 

để ông cai trị bọn quyền thế.

 

Ðức Khôn Ngoan vạch trần sự gian xảo

 

của những kẻ đã vu khống cho ông,

 

v¨¤ thế l¨¤ ông được hiển vinh mãi mãi.

 

Cuộc xuất h¨¤nh

 

15 Ðức Khôn Ngoan đã giải tho¨¢t dân th¨¢nh,

 

đã giải tho¨¢t d¨°ng giống vẹn to¨¤n, khỏi một dân b¨¢ch hại.

 

16 Ðức Khôn Ngoan nhập v¨¤o hồn tôi trung Ðức Ch¨²a,

 

d¨´ng điềm thi¨ºng dấu lạ chống bạo quyền.

 

17 Ðức Khôn Ngoan trả công

 

cho dân th¨¢nh đã từng chịu gian kh¨®,

 

dẫn họ tr¨ºn những nẻo đường kỳ diệu,

 

th¨¤nh b¨®ng m¨¢t che họ ban ng¨¤y,

 

th¨¤nh ¨¢nh s¨¢ng soi họ ban đ¨ºm,

 

18 đưa họ qua Biển Ðỏ, dẫn họ qua l¨¤n nước m¨ºnh mông.

 

19 Nhưng địch th¨´ của họ, Ðức Khôn Ngoan nhận ch¨¬m

 

rồi từ vực thẳm hất tung ch¨²ng l¨ºn.

 

20 Thế l¨¤ quân ngoại gi¨¢o bị những người công ch¨ªnh tước đoạt.

 

V¨¤, lạy Ðức Ch¨²a, những người công ch¨ªnh đ¨®

 

đã t¨¢n tụng Th¨¢nh Danh,

 

đồng thanh ca ngợi Ng¨¤i ra tay ph¨´ trợ.

 

21 V¨¬ Ðức Khôn Ngoan mở miệng người câm,

 

v¨¤ cho lưỡi trẻ thơ n¨®i năng dễ d¨¤ng.

 

¨C Chương 11 ¨C

 

1 Nhờ tay ngôn sứ th¨¢nh,

 

Ðức Khôn Ngoan gi¨²p dân đạt kết quả thuận lợi

 

trong mọi việc họ l¨¤m.

 

2 Họ băng qua sa mạc hoang vu,

 

dựng lều trại giữa nơi thanh vắng.

 

3 Họ đương đầu với quân th¨´, v¨¤ đẩy lui địch thủ.

 

V¨ª dụ thứ nhất: nước

 

4 Họ kh¨¢t nước, họ đã k¨ºu cầu:

 

từ v¨¢ch đ¨¢, Ng¨¤i cho nước chảy tuôn;

 

từ đ¨¢ cứng, nước tr¨¤o ra cứu mọi người khỏi kh¨¢t.

 

5 Vậy l¨¤ sự vật Ch¨²a d¨´ng để trừng phạt quân th¨´

 

lại mang điều l¨¤nh tới cho dân khi họ gặp kh¨® khăn c¨´ng quẫn.

 

6 Thay v¨¬ nguồn nước sông không cạn

 

cuồn cuộn m¨¢u lẫn b¨´n

 

7 được d¨´ng để trị tội ra lệnh giết trẻ thơ,

 

Ch¨²a ban cho dân nguồn nước dồi d¨¤o

 

khi họ đã đến hồi tuyệt vọng.

 

8 Chịu kh¨¢t như vậy, họ mới thấy

 

Ch¨²a đã trị tội kẻ th¨´ họ đến mức n¨¤o.

 

9 Quả vậy, khi dân chịu thử th¨¢ch,

 

¨C dầu việc Ch¨²a sửa dạy chỉ l¨¤ bởi t¨¬nh thương ¨C

 

họ mới thấy rõ, quân vô đạo đã khốn khổ dường n¨¤o

 

khi bị ph¨¢n x¨¦t theo cơn thịnh nộ.

 

10 Bởi v¨¬ dân th¨¢nh Ng¨¤i,

 

Ng¨¤i chỉ thử th¨¢ch họ như người cha cảnh c¨¢o.

 

C¨°n lũ ¨¢c nhân th¨¬ Ng¨¤i hạch hỏi

 

như ông vua nghi¨ºm khắc kết ¨¢n tội nhân.

 

11 Bất luận ở xa hay ở gần dân th¨¢nh,

 

ch¨²ng đều bị ti¨ºu diệt như nhau.

 

12 Khi nhớ về dĩ vãng, ch¨²ng than kh¨®c v¨¤ phiền muộn gấp đôi.

 

13 Quả vậy, khi ch¨²ng hay rằng :

 

ch¨ªnh sự vật Ch¨²a d¨´ng để trừng phạt ch¨²ng,

 

lại n¨ºn ân huệ cho dân Ng¨¤i,

 

th¨¬ ch¨²ng đã nhận ra Ðức Ch¨²a.

 

14 V¨¬ người m¨¤ ch¨²ng hất hủi v¨¤ nhạo b¨¢ng xưa kia,

 

cuối c¨´ng lại l¨¤m ch¨²ng phải ngạc nhi¨ºn th¨¢n phục,

 

sau khi ch¨²ng đã chịu một cơn kh¨¢t

 

không giống như cơn kh¨¢t của ch¨ªnh nhân.

 

Ch¨²a nhẹ tay với dân Ai-cập

 

15 Ch¨²ng đã ra lầm lạc

 

khi nuôi những tâm tưởng bất ch¨ªnh ngu si,

 

m¨¤ tôn thờ rắn rết vô tri v¨¤ sâu bọ h¨¨n k¨¦m,

 

n¨ºn Ng¨¤i đã gửi đến nhiều sinh vật vô tri

 

để trừng phạt bọn ch¨²ng.

 

16 Như thế ch¨²ng hiểu rằng phạm tội l¨¤m sao th¨¬ bị phạt l¨¤m vậy.

 

17 Quả vậy, Ch¨²a to¨¤n năng, từ chất thể không h¨¬nh không dạng,

 

đã ra tay tạo dựng vũ ho¨¤n, th¨¬ để chống lại ch¨²ng,

 

Ng¨¤i cũng không ngần ngại gửi đến vô số gấu v¨¤ sư tử dữ dằn

 

18 cũng như nhiều ¨¢c th¨² mới được tạo dựng, v¨¤ chưa ai biết đến,

 

những ¨¢c th¨² vô c¨´ng hung tợn,

 

khạc ra lửa v¨¤ phun kh¨®i ph¨¬ ph¨°,

 

mắt tung ra những l¨¤n chớp kinh khủng.

 

19 Bọn ¨¢c nhân 𨮠c¨® thể bị diệt trừ

 

khi những th¨² dữ n¨¤y ra sức t¨¤n hại.

 

Không những thế,

 

chỉ cần nh¨¬n thấy những con vật khủng khiếp n¨¤y,

 

ch¨²ng đã c¨® thể bị tận diệt.

 

20 Nhưng chẳng cần những con vật đ¨®, m¨¤ một hơi thở thôi

 

cũng đủ l¨¤m cho quân vô đạo phải t¨¦ nh¨¤o.

 

Ch¨²ng bị công lý đeo đuổi,

 

v¨¤ hơi thở quyền năng của Ng¨¤i cuốn đi.

 

Nhưng Ch¨²a đã sắp xếp c¨® chừng c¨® mực,

 

đã t¨ªnh to¨¢n v¨¤ cân nhắc cả rồi.

 

Lý do khiến Ch¨²a nương tay

 

21 Quyền năng Ch¨²a luôn luôn vĩ đại,

 

ai chống nổi c¨¢nh tay dũng mãnh của Ng¨¤i?

 

22 Trước Th¨¢nh Nhan, to¨¤n thể vũ trụ

 

v¨ª tựa hạt c¨¢t tr¨ºn b¨¤n cân, tựa giọt sương mai rơi tr¨ºn mặt đất.

 

23 Nhưng Ch¨²a x¨®t thương hết mọi người,

 

v¨¬ Ch¨²a l¨¤m được hết mọi sự.

 

Ch¨²a nhắm mắt l¨¤m ngơ, không nh¨¬n đến tội lỗi lo¨¤i người,

 

để họ c¨°n ăn năn hối cải.

 

24 Quả thế, Ch¨²a y¨ºu thương mọi lo¨¤i hiện hữu,

 

không gh¨º tởm bất cứ lo¨¤i n¨¤o Ch¨²a đã l¨¤m ra,

 

v¨¬ giả như Ch¨²a gh¨¦t lo¨¤i n¨¤o, th¨¬ đã chẳng dựng n¨ºn.

 

25 Nếu như Ng¨¤i không muốn, l¨¤m sao một vật tồn tại nổi?

 

Nếu như Ng¨¤i không cho hiện hữu,

 

l¨¤m sao n¨® c¨® thể được duy tr¨¬?

 

26 Lạy Ch¨²a Tể l¨¤ Ðấng y¨ºu sự sống,

 

Ch¨²a xử khoan dung với mọi lo¨¤i,

 

v¨¬ mọi lo¨¤i đều l¨¤ của Ch¨²a.

 

¨C Chương 12 ¨C

 

1 Quả vậy, lạy Ðức Ch¨²a, sinh kh¨ª bất diệt của Ng¨¤i

 

ở trong muôn lo¨¤i muôn vật.

 

2 V¨¬ thế, những ai sa ngã, Ch¨²a sửa dạy từ từ.

 

Ch¨²a cảnh c¨¢o họ, nhắc cho họ nhớ họ đã phạm tội g¨¬,

 

để họ bỏ điều ¨¢c m¨¤ tin v¨¤o Ch¨²a.

 

Ch¨²a nhẹ tay với Ca-na-an

 

3 Những ai xưa kia cư ngụ tr¨ºn đất th¨¢nh của Ng¨¤i,

 

4 Ng¨¤i ch¨º gh¨¦t những h¨¤nh vi đ¨¢ng tr¨¢ch của họ:

 

những việc ph¨´ ph¨¦p, những lễ b¨¢i vô luân.

 

5 Bọn độc ¨¢c s¨¢t hại trẻ thơ,

 

bọn b¨¤y tiệc uống m¨¢u ăn thịt người, ăn cả gan cả ruột,

 

bọn gia nhập những hội tế thần,

 

6 bọn cha mẹ s¨¢t nhân giết cả những con người chưa thể tự vệ;

 

hết thảy những bọn đ¨®,

 

Ng¨¤i đã muốn d¨´ng tay cha ông ch¨²ng con m¨¤ ti¨ºu diệt,

 

7 để cho v¨´ng đất Ng¨¤i quý chuộng hơn hết

 

tiếp nhận được đo¨¤n lũ con c¨¢i Ng¨¤i,

 

những người xứng đ¨¢ng tới chiếm ngụ.

 

8 Nhưng ngay cả với bọn đ¨®, Ng¨¤i cũng nhẹ tay,

 

v¨¬ ch¨²ng chỉ l¨¤ những con người:

 

Ng¨¤i đã sai ong bầu l¨¤m tiền đạo cho đo¨¤n quân của Ng¨¤i,

 

để bọn ch¨²ng chỉ bị giết từ từ thôi.

 

9 Không phải l¨¤ Ng¨¤i không thể cho d¨¤n binh bố trận

 

m¨¤ trao quân vô đạo v¨¤o tay c¨¢c ch¨ªnh nhân;

 

cũng không phải l¨¤ Ng¨¤i không thể

 

d¨´ng th¨² dữ hay một lời nghi¨ºm khắc

 

ti¨ºu diệt ch¨²ng một lần l¨¤ xong.

 

10 Nhưng Ng¨¤i trừng phạt ch¨²ng từ từ

 

cho ch¨²ng c¨® cơ may hối cải.

 

Tuy nhi¨ºn không phải Ng¨¤i không biết

 

rằng ch¨²ng l¨¤ d¨°ng dõi gian t¨¤, bẩm sinh vốn xấu xa,

 

tâm tr¨ª chẳng bao giờ thay đổi.

 

11 Ш® l¨¤ d¨°ng giống bị ch¨²c dữ ngay từ đầu.

 

Lý do khiến Ch¨²a nương tay

 

Cũng không phải sợ hãi g¨¬ ai

 

m¨¤ Ch¨²a không trừng phạt lỗi lầm của ch¨²ng.

 

12 V¨¬ n¨¤o ai d¨¢m hỏi: ¡°Ch¨²a l¨¤m chi vậy?¡±

 

Ai d¨¢m chống lại ph¨¢n quyết của Ng¨¤i?

 

V¨¤ ai d¨¢m c¨¢o tội Ng¨¤i huỷ diệt dân nước Ng¨¤i đã lập n¨ºn?

 

Ai d¨¢m đứng l¨ºn chống lại Ng¨¤i

 

v¨¤ b¨ºnh vực bọn người gian ¨¢c?

 

13 V¨¬ Ch¨²a chăm s¨®c mọi lo¨¤i.

 

Ngo¨¤i Ng¨¤i ra, chẳng c¨°n thần n¨¤o kh¨¢c

 

để Ng¨¤i phải chứng tỏ

 

rằng c¨¢c ph¨¢n quyết của Ng¨¤i không bất công.

 

14 Cũng chẳng c¨® vua quan n¨¤o

 

c¨® khả năng chống lại Ch¨²a

 

m¨¤ b¨ºnh đỡ cho những kẻ Ng¨¤i trừng phạt.

 

15 Nhưng Ng¨¤i l¨¤ Ðấng công ch¨ªnh,

 

cai trị muôn lo¨¤i thật công minh.

 

V¨¤ kết ¨¢n kẻ không đ¨¢ng trừng phạt

 

l¨¤ điều xa lạ đối với Ch¨²a quyền năng.

 

16 Ch¨ªnh do sức mạnh của Ch¨²a

 

m¨¤ Ch¨²a h¨¤nh động công minh,

 

v¨¤ v¨¬ Ch¨²a l¨¤m b¨¢ chủ vạn vật,

 

n¨ºn Ch¨²a nương tay với muôn lo¨¤i.

 

17 Khi không c¨® ai tin rằng Ch¨²a nắm trọn quyền năng,

 

th¨¬ Ng¨¤i tỏ sức mạnh;

 

c¨°n ai đã biết m¨¤ vẫn to gan, th¨¬ Ng¨¤i trị tội.

 

18 Nhưng Ch¨²a xử khoan hồng v¨¬ Ng¨¤i l¨¤m chủ được sức mạnh.

 

Ng¨¤i lấy lượng từ bi cao cả m¨¤ cai quản ch¨²ng con,

 

nhưng c¨® thể sử dụng quyền năng bất cứ khi n¨¤o Ng¨¤i muốn.

 

Những b¨¤i học Ch¨²a dạy cho Ít-ra-en

 

19 L¨¤m như thế Ch¨²a đã dạy dân rằng:

 

người công ch¨ªnh phải c¨® l¨°ng nhân ¨¢i.

 

Ng¨¤i đã cho con c¨¢i niềm hy vọng tr¨¤n trề

 

l¨¤ người c¨® tội được Ng¨¤i ban ơn s¨¢m hối.

 

20 V¨¬ nếu th¨´ địch của con c¨¢i Ng¨¤i l¨¤ những kẻ đ¨¢ng chết,

 

m¨¤ khi trừng phạt, Ng¨¤i c¨°n quan tâm v¨¤ khoan hồng,

 

ban cho ch¨²ng c¨® thời gian v¨¤ cơ hội để dứt bỏ đường lối gian t¨¤,

 

21 th¨¬ khi x¨¦t xử con c¨¢i, Ng¨¤i lại c¨¤ng thận trọng biết bao,

 

bởi Ng¨¤i đã thề nguyền v¨¤ kết ước với cha ông họ,

 

m¨¤ hứa ban những sự tốt l¨¤nh.

 

22 Như thế, khi nương tay với th¨´ địch của ch¨²ng con,

 

Ch¨²a dạy dỗ ch¨²ng con l¨¤ khi đứng x¨¦t xử,

 

ch¨²ng con phải nhớ lại l¨°ng từ ¨¢i của Ng¨¤i;

 

c¨°n khi bị Ng¨¤i x¨¦t xử,

 

ch¨²ng con biết tin tưởng v¨¤o t¨¬nh thương của Ng¨¤i.

 

Lại n¨®i về h¨¬nh phạt Ai-cập

 

23 Như thế, những kẻ sống cuộc đời ngu si bất ch¨ªnh,

 

Ng¨¤i bắt ch¨²ng phải chịu cực h¨¬nh

 

bằng ch¨ªnh những đồ gh¨º tởm ch¨²ng b¨¤y ra.

 

24 Bởi ch¨²ng đã qu¨¢ lầm đường lạc lối

 

khi những con vật h¨¨n k¨¦m v¨¤ đ¨¢ng khinh hơn cả,

 

ch¨²ng lại coi như l¨¤ thần minh.

 

Ch¨²ng để cho m¨¬nh bị lường gạt

 

như đ¨¢m trẻ nhỏ chưa đủ tr¨ª khôn.

 

25 Thế n¨ºn, như đối với trẻ con chưa biết suy nghĩ,

 

Ng¨¤i đã xử phạt ch¨²ng bằng c¨¢ch biến ch¨²ng n¨ºn tr¨° cười.

 

26 Nhưng những ai không th¨¨m đếm xỉa

 

đến những h¨¬nh phạt như d¨¤nh cho trẻ nhỏ kia,

 

th¨¬ sẽ bị Thi¨ºn Ch¨²a x¨¦t xử đ¨ªch đ¨¢ng.

 

27 Khốn đốn v¨¬ bị th¨² vật l¨¤m khổ, v¨¤ thấy m¨¬nh bị trừng phạt

 

do ch¨ªnh những con vật m¨¬nh vốn coi l¨¤ thần minh,

 

ch¨²ng mới thấy rõ, ch¨²ng mới nh¨¬n nhận

 

rằng Ðấng xưa kia ch¨²ng đã khước từ,

 

ch¨ªnh l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a thật.

 

V¨¤ v¨¬ thế, ¨¢n quyết cuối c¨´ng ập xuống tr¨ºn ch¨²ng.

 

¨C Chương 13 ¨C

 

Kết ¨¢n tội thờ ngẫu tượng

 

1 Hết những ai không chịu nh¨¬n nhận Thi¨ºn Ch¨²a,

 

tự bản chất l¨¤ những kẻ ngu si.

 

Từ những vật hữu h¨¬nh tốt đẹp,

 

ch¨²ng không đủ khả năng nhận ra Ðấng hiện hữu,

 

v¨¤ khi chi¨ºm ngắm bao công tr¨¬nh,

 

ch¨²ng cũng không nhận biết Ðấng Ho¨¢ Công.

 

2 Thế m¨¤, lửa với gi¨®, hay l¨¤n kh¨ª thoảng qua,

 

hay tinh t¨² bầu trời, hay nước chảy cuồn cuộn,

 

hay đ¨¨n trời thắp s¨¢ng, ch¨²ng lại coi l¨¤ thần,

 

l¨¤ những bậc quản cai ho¨¤n vũ.

 

3 Nếu ch¨²ng say m¨º những vẻ đẹp 𨮠m¨¤ coi l¨¤ thần minh, th¨¬ cũng phải biết rằng

 

Ch¨²a Tể của những vật 𨮠c¨°n đẹp hơn biết mấy,

 

v¨¬ ch¨ªnh Ðấng s¨¢ng tạo mọi lo¨¤i l¨¤ t¨¢c giả của muôn vẻ đẹp.

 

4 Nếu quyền năng v¨¤ sức mạnh của những vật kia

 

l¨¤m cho ch¨²ng kinh ngạc

 

th¨¬ ch¨²ng phải hiểu rằng Ðấng l¨¤m n¨ºn những vật đ¨®

 

c¨°n mạnh mẽ hơn biết chừng n¨¤o.

 

5 V¨¬ c¨¢c thọ tạo c¨¤ng lớn lao đẹp đẽ

 

th¨¬ c¨¤ng gi¨²p nhận ra Ðấng tạo th¨¤nh.

 

6 Tuy vậy, ch¨²ng cũng chỉ đ¨¢ng tr¨¢ch phần n¨¤o thôi

 

v¨¬ đã cố t¨¬m v¨¤ mong thấy Thi¨ºn Ch¨²a,

 

nhưng c¨® thể ch¨²ng bị lầm lạc.

 

7 Bị ch¨¬m ngập giữa bao nhi¨ºu công tr¨¬nh của Ch¨²a,

 

ch¨²ng ra sức t¨¬m t¨°i,

 

nhưng đã để cho c¨¢i vỏ b¨ºn ngo¨¤i m¨º hoặc

 

v¨¬ vẻ đẹp m¨¤ ch¨²ng nh¨¬n thấy.

 

8 Tuy nhi¨ºn, không v¨¬ thế m¨¤ ch¨²ng được thứ tha.

 

9 V¨¬ nếu ch¨²ng c¨® đủ khả năng hiểu biết

 

để c¨® thể nghi¨ºn cứu c¨¢c sự vật tr¨ºn đời,

 

th¨¬ sao lại không sớm nhận ra

 

Ðấng Chủ Tể của những sự vật đ¨®?

 

Tôn thờ ngẫu tượng

 

10 Khốn thay ai đặt hy vọng v¨¤o những vật không hồn,

 

ai tôn l¨¤m thần minh những sản phẩm tay con người chế tạo:

 

𨮠l¨¤ những con th¨² bằng bạc bằng v¨¤ng

 

do những người t¨¤i nghệ l¨¤m ra,

 

hay những khối đ¨¢ vô t¨ªch sự,

 

sản phẩm của những b¨¤n tay kh¨¦o l¨¦o thuở n¨¤o.

 

11 K¨¬a anh thợ mộc cưa một kh¨²c cây dễ chế biến.

 

Anh ta lẹ l¨¤ng tước hết vỏ, rồi l¨¤m thật kh¨¦o tay,

 

chế ra đồ d¨´ng ¨ªch lợi cho

 

cuộc sống.

 

12 Xong việc, anh lấy những mẩu thừa

 

đem nấu nướng thức ăn, rồi anh ăn thoả th¨ªch.

 

13 Nhưng c¨°n lại một mẩu chẳng d¨´ng được việc g¨¬,

 

v¨¬ cong queo v¨¤ đầy mấu đầy mắt,

 

anh đem ra khắc khắc chạm chạm cho qua giờ.

 

Anh chạm trổ v¨¤o những l¨²c rảnh rỗi

 

kh¨¦o l¨¦o tạc ra một h¨¬nh người,

 

14 hoặc l¨¤m cho giống một lo¨¤i vật h¨¨n k¨¦m,

 

sơn đỏ phết hồng l¨ºn mặt mũi, che lấp những vết dơ.

 

15 Rồi anh dọn một nơi th¨ªch hợp tr¨ºn tường,

 

đặt n¨® l¨ºn, đ¨®ng đinh cho chắc.

 

16 Anh l¨¤m sao cho n¨® khỏi đổ,

 

v¨¬ vốn biết n¨® không thể tự lo cho m¨¬nh,

 

bởi n¨® chỉ l¨¤ pho tượng cần chống đỡ.

 

17 Thế m¨¤, anh lại chẳng ngượng ng¨´ng

 

l¨ºn tiếng khẩn cầu trước vật không hồn ấy

 

trong những chuyện li¨ºn quan tới của cải, vợ con.

 

Với vật yếu đuối, anh xin sức khoẻ;

 

18 với vật không hồn, anh xin sự sống;

 

với vật không kinh nghiệm, anh xin sự gi¨²p đỡ;

 

với vật không đi được nửa bước,

 

anh xin ơn thượng lộ b¨¬nh an;

 

19 với vật không nh¨ªch nổi đôi tay,

 

anh xin cho m¨¬nh nhiều sức lực,

 

cho việc tay m¨¬nh l¨¤m được mỹ mãn th¨¤nh công.

 

¨C Chương 14 ¨C

 

1 Một người kh¨¢c chuẩn bị ra khơi, vượt s¨®ng to gi¨® lớn,

 

lại đi khẩn cầu với kh¨²c gỗ

 

mong manh hơn cả con thuyền chở anh ta.

 

2 Con thuyền n¨¤y, anh ta đã nghĩ ra v¨¬ ham lợi,

 

đã chế ra với tr¨ª khôn ngoan của tay thợ l¨¤nh nghề.

 

3 Thế nhưng lạy Cha, ch¨ªnh Cha mới quan ph¨°ng hướng dẫn

 

v¨¬ Cha đã vạch đường giữa biển, rẽ lối an to¨¤n tr¨ºn s¨®ng nước.

 

4 Ðiều 𨮠cho thấy rằng Cha c¨® thể cứu khỏi mọi hiểm nguy,

 

để người ta c¨® thể xuống thuyền, dầu chưa c¨® kinh nghiệm.

 

5 Cha muốn rằng những việc do đức khôn ngoan của Cha l¨¤m ra

 

không được trở th¨¤nh vô gi¨¢ trị.

 

V¨¬ thế, người ta mới d¨¢m ph¨® mạng sống m¨¬nh

 

cho một miếng v¨¢n b¨¦ tẻo teo,

 

mới vượt s¨®ng tr¨ºn một chiếc b¨¨

 

m¨¤ vẫn được b¨¬nh an vô sự.

 

6 Quả vậy, ngay từ buổi đầu,

 

khi những người khổng lồ ki¨ºu ngạo bị diệt vong,

 

th¨¬ niềm hy vọng của thế gian

 

lại t¨¬m nương n¨¢u tr¨ºn một chiếc b¨¨,

 

để lại d¨°ng giống cho thế hệ mai sau

 

nhờ c¨® Cha ra tay hướng dẫn.

 

7 Ph¨²c thay mảnh gỗ đã trở th¨¤nh phương tiện

 

đem lại ơn công ch¨ªnh.

 

8 Nhưng tượng thần do tay người l¨¤m ra

 

th¨¬ khốn cho n¨® v¨¤ kẻ l¨¤m ra n¨®: một b¨ºn đã chế tạo,

 

b¨ºn kia vốn l¨¤ đồ mục n¨¢t, m¨¤ lại được xưng tụng l¨¤ thần.

 

9 V¨¬ đối với Thi¨ºn Ch¨²a

 

đứa vô đạo v¨¤ tội vô đạo, cả hai đều đ¨¢ng gh¨¦t.

 

10 Ðồ l¨¤m ra c¨´ng với kẻ l¨¤m ra đều sẽ bị gia h¨¬nh.

 

11 Bởi thế, Thi¨ºn Ch¨²a sẽ trừng trị

 

hết mọi tượng thần của chư dân,

 

v¨¬ giữa muôn lo¨¤i thụ tạo của Thi¨ºn Ch¨²a

 

tượng thần đã n¨ºn đồ gh¨º tởm,

 

n¨ºn cớ vấp ngã cho con người,

 

n¨ºn cạm bẫy cho kẻ ngu dốt trượt chân.

 

Nguồn gốc việc tôn thờ ngẫu tượng

 

12 Ý định l¨¤m ra c¨¢c tượng thần l¨¤ đầu mối của tội bất trung.

 

S¨¢ng chế ra tượng thần l¨¤ l¨¤m cho cuộc đời hư hỏng.

 

13 V¨¬ thuở ban đầu, tượng thần không hề c¨®,

 

v¨¤ rồi cũng chẳng tồn tại mãi đâu.

 

14 Ch¨²ng đi v¨¤o thế giới l¨¤ do con người ham muốn hư vinh.

 

V¨¬ thế số phận của ch¨²ng l¨¤ sớm bị ti¨ºu diệt.

 

15 Một người cha phiền muộn kh¨®c thương con chết yểu

 

đã l¨¤m n¨ºn h¨¬nh tượng đứa trẻ sớm mất đi;

 

v¨¤ con người hôm qua chỉ l¨¤ một người chết,

 

hôm nay ông tôn k¨ªnh như một vị thần.

 

Ông c¨°n truyền lại cho những kẻ thuộc quyền ông

 

bao điều huyền nhiệm c¨´ng lễ b¨¢i.

 

16 Ng¨¤y th¨¢ng trôi qua, th¨®i vô đạo n¨¤y c¨¤ng được củng cố,

 

được tuân h¨¤nh giống như luật buộc.

 

Theo lệnh vua ch¨²a truyền,

 

phải tôn thờ h¨¬nh tượng chạm trổ:

 

17 Những người v¨¬ ở xa

 

không thể diện kiến long nhan để thờ k¨ªnh,

 

th¨¬ từ xa đã hoạ lại dung nhan,

 

l¨¤m ra ảnh tượng vua ch¨²a m¨¬nh thờ k¨ªnh,

 

rồi xum xoe tâng bốc ông vua vắng mặt,

 

như thể ông c¨® mặt ở đ¨®.

 

18 C¨°n những người chẳng quen biết vua,

 

th¨¬ đã c¨® những nghệ sĩ đầy tham vọng

 

ra công cổ võ việc thờ k¨ªnh ông.

 

19 Hẳn nghệ nhân muốn vừa ý kẻ cầm quyền, n¨ºn đem hết t¨¤i ba

 

l¨¤m cho t¨¢c phẩm m¨¬nh đẹp hơn nguy¨ºn mẫu.

 

20 C¨°n quần ch¨²ng bị vẻ đẹp của t¨¢c phẩm lôi cuốn,

 

th¨¬ nghĩ rằng giờ đây m¨¬nh phải thờ lạy

 

con người mới trước đây m¨¬nh chỉ k¨ªnh tôn.

 

21 Ш® l¨¤ cạm bẫy trong cuộc sống,

 

v¨¬ những ai phải chịu cảnh khốn c¨´ng,

 

hay phải luỵ phục quyền b¨ªnh, thường g¨¢n cho đ¨¢ cho gỗ

 

danh hiệu chỉ d¨¤nh cho một Ðấng duy nhất thôi.

 

Hậu quả của việc tôn thờ ngẫu tượng

 

22 Ngo¨¤i ra, không những họ chỉ hiểu biết sai lầm về Thi¨ºn Ch¨²a

 

m¨¤ đang khi phải sống trong cuộc chiến khốc liệt v¨¬ u m¨º,

 

họ gọi những tai hoạ 𨮠l¨¤ ho¨¤ b¨¬nh.

 

23 Họ giết trẻ thơ m¨¤ tế lễ,

 

họ l¨¤m những nghi thức b¨ª truyền,

 

lại tổ chức những cuộc lễ man rợ,

 

theo những tập tục lố lăng.

 

24 Họ quả không coi trọng mạng sống

 

v¨¤ xem thường cuộc hôn nhân trong sạch.

 

Người n¨¤y giăng bẫy s¨¢t hại người kia,

 

người ta giết nhau bằng thủ đoạn

 

hoặc l¨¤m khổ nhau v¨¬ chuyện ngoại t¨¬nh.

 

25 Nơi đâu cũng hỗn loạn:

 

đổ m¨¢u v¨¤ giết người, cướp giật v¨¤ lừa đảo,

 

nhũng lạm, bất t¨ªn, bạo loạn, bội thề.

 

26 V¨¤ng thau lẫn lộn, bội nghĩa vô ân,

 

tâm hồn nhơ nhuốc, dục t¨¬nh đồi bại,

 

rồi hôn nhân hỗn loạn, ngoại t¨¬nh v¨¤ ph¨®ng đãng.

 

27 V¨¬ khởi đầu, nguy¨ºn nhân v¨¤ tột đỉnh của bất cứ một sự dữ n¨¤o,

 

ấy l¨¤ việc thờ ngẫu tượng không t¨ºn.

 

28 V¨¬ họ hưởng lạc th¨² đến th¨¢c loạn

 

hoặc tuy¨ºn những lời sấm dối gian,

 

sống bất trung bất ch¨ªnh, bội ước c¨¢ch dễ d¨¤ng.

 

29 V¨¬ tin c¨¢c ngẫu tượng vô hồn

 

n¨ºn họ chẳng hề lo bị phạt khi thề gian thề dối.

 

30 Nhưng ch¨²ng sẽ lãnh hai bản ¨¢n,

 

v¨¬ đã nghĩ sai về Thi¨ºn Ch¨²a m¨¤ chạy theo t¨¤ thần,

 

v¨¤ đã thề gian thề dối m¨¤ coi thường sự th¨¢nh thiện.

 

31 Ch¨ªnh ¨¢n phạt d¨¤nh cho tội nhân

 

sẽ luôn săn đuổi lỗi phạm của phường vô đạo,

 

chứ không phải quyền năng của c¨¢c thần

 

d¨´ họ đã nhân danh c¨¢c thần m¨¤ thề hứa.

 

¨C Chương 15 ¨C

 

Ít-ra-en không thờ ngẫu tượng

 

1 Nhưng phần Ng¨¤i, lạy Thi¨ºn Ch¨²a ch¨²ng con,

 

Ng¨¤i tốt l¨¤nh, chân thật v¨¤ ki¨ºn nhẫn,

 

lấy l¨°ng thương x¨®t m¨¤ cai quản muôn lo¨¤i.

 

2 Ngay cả khi ch¨²ng con phạm tội,

 

th¨¬ ch¨²ng con vẫn thuộc về Ng¨¤i

 

v¨¤ nh¨¬n nhận Ng¨¤i l¨¤ Ðấng quyền năng.

 

Nhưng ch¨²ng con quyết không phạm tội nữa,

 

v¨¬ nh¨¬n nhận : ch¨²ng con thuộc về Ng¨¤i.

 

3 Quả vậy biết Ng¨¤i tường tận l¨¤ đạt được công ch¨ªnh ho¨¤n hảo,

 

nh¨¬n nhận quyền năng Ng¨¤i l¨¤ đạt được nguồn ơn bất tử.

 

4 Những sản phẩm của một thứ nghệ thuật đồi bại

 

do con người ph¨¤m tục chế ra,

 

những công tr¨¬nh vô bổ của c¨¢c nh¨¤ hoạ sĩ,

 

những h¨¬nh ảnh lem luốc với m¨¤u sắc lo¨¨ loẹt,

 

những thứ 𨮠không thể m¨º hoặc ch¨²ng con.

 

5 Thấy những h¨¬nh ảnh lem luốc kia

 

đứa ngu si nổi l¨°ng ham muốn,

 

ham th¨ªch những chân dung bất động, những h¨¬nh ảnh vô hồn.

 

6 Những ai l¨¤m ra, những ai ưa th¨ªch,

 

những ai thờ lạy c¨¢c ngẫu tượng kia,

 

đều l¨¤ người say m¨º sự dữ, hy vọng chuyện hão huyền.

 

Ði¨ºn rồ thay ai l¨¤m ra ngẫu tượng

 

7 N¨¤y anh thợ gốm vất vả nhồi đất cho nhuyễn,

 

nặn ra từng vật cho ch¨²ng ta d¨´ng.

 

Cũng từ một khối đất,

 

anh nặn những chiếc b¨¬nh d¨´ng v¨¤o việc cao quý,

 

cũng c¨® những chiếc b¨¬nh d¨´ng v¨¤o việc ho¨¤n to¨¤n kh¨¢c hẳn,

 

nhưng tất cả được nh¨¤o nặn như nhau.

 

Trong hai loại b¨¬nh đ¨®, mỗi c¨¢i d¨´ng cho việc n¨¤o,

 

ch¨ªnh anh thợ l¨¤ người ấn định.

 

8 Thế rồi cũng từ khối đất ấy,

 

anh vất vả ph¨ª công nặn ra một thứ thần hư ảo.

 

Cũng ch¨ªnh anh ta mới ng¨¤y n¨¤o sinh ra từ bụi đất,

 

v¨¤ chẳng bao lâu nữa sẽ trở về nơi anh ta đã được lấy ra,

 

khi anh phải ho¨¤n trả sự sống người ta cho anh vay.

 

9 Nhưng anh không bận tâm về số phận phải chết

 

hay về cuộc đời vắn vỏi của anh,

 

m¨¤ lại đi bon chen với thợ v¨¤ng thợ bạc,

 

đi bắt chước thợ đồng, v¨ºnh vang v¨¬ nặn ra đồ mã.

 

10 Con tim của anh l¨¤ tro bụi, hy vọng của anh h¨¨n hơn đất,

 

cuộc đời của anh tệ hơn b¨´n.

 

11 Chỉ v¨¬ anh không biết Ðấng đã nặn ra m¨¬nh,

 

Ðấng thổi v¨¤o anh một linh hồn hoạt động,

 

ph¨² cho anh một l¨¤n sinh kh¨ª.

 

12 Nhưng anh coi cuộc sống như tr¨° ti¨ºu khiển,

 

coi đời người như phi¨ºn chợ để kiếm lời.

 

Anh n¨®i : ¡°Ta phải kiếm lời bằng mọi c¨¢ch,

 

c¨¢ch xấu cũng chẳng sao.¡±

 

13 Thực ra, hơn bất cứ một người n¨¤o kh¨¢c,

 

anh ta biết rõ m¨¬nh phạm tội

 

khi d¨´ng đất c¨¢t l¨¤m ra cả b¨¬nh dễ vỡ lẫn tượng thần.

 

Người Ai-cập đi¨ºn rồ khi thờ ngẫu tượng khắp nơi

 

14 Những kẻ th¨´ đã ¨¢p bức dân Ch¨²a,

 

tất cả đều ngu xuẩn, tâm tr¨ª k¨¦m cỏi hơn đứa trẻ con,

 

15 v¨¬ mọi thứ ngẫu tượng của dân ngoại, ch¨²ng coi l¨¤ thần minh.

 

C¨¢c ngẫu tượng 𨮠không d¨´ng được mắt m¨¤ nh¨¬n,

 

không c¨® lỗ mũi để thở, không c¨® đôi tai để nghe,

 

không c¨® ng¨®n tay để sờ, c¨® hai chân m¨¤ không thể đi lại.

 

16 V¨¬ kẻ l¨¤m ra ch¨²ng l¨¤ một con người,

 

kẻ nặn ra ch¨²ng chỉ l¨¤ người vay mượn sinh kh¨ª.

 

Quả vậy, chẳng ai c¨® thể nặn ra

 

một thần minh giống như m¨¬nh.

 

17 L¨¤ lo¨¤i phải chết, hắn chỉ d¨´ng b¨¤n tay vô đạo

 

để l¨¤m ra vật không c¨® sự sống.

 

Nhưng hắn c¨°n trổi vượt hơn c¨¢c vật hắn thờ:

 

v¨¬ ¨ªt ra hắn cũng đã sống,

 

c¨°n những vật kia th¨¬ chẳng bao giờ.

 

18 Người ta c¨°n thờ những con vật gh¨º tởm,

 

những lo¨¤i ngu si hơn so với c¨¢c lo¨¤i kh¨¢c.

 

19 Những vật 𨮠trông chẳng đẹp đẽ g¨¬,

 

chẳng hấp dẫn như những lo¨¤i th¨² kh¨¢c.

 

Ch¨²ng cũng không được hưởng lời khen

 

hay ph¨²c l¨¤nh của Thi¨ºn Ch¨²a.

 

¨C Chương 16 ¨C

 

V¨ª dụ thứ hai: c¨®c nh¨¢i

 

1 Bởi thế, những kẻ th¨´ kia đã chịu h¨¬nh phạt th¨ªch đ¨¢ng

 

do những con vật giống như thế gây ra.

 

V¨¤ côn tr¨´ng từng đo¨¤n từng lũ cũng đã h¨¤nh hạ ch¨²ng.

 

2 Thay v¨¬ h¨¬nh phạt đ¨®, Ch¨²a đã thi ân cho dân Ng¨¤i.

 

Họ th¨¨m thuồng khao kh¨¢t, Ng¨¤i cho được thoả mãn,

 

dọn cho m¨®n chim c¨²t lạ l¨´ng l¨¤m lương thực nuôi thân.

 

3 Khi những kẻ th¨´ kia đang th¨¨m kh¨¢t lương thực,

 

Ng¨¤i lại gởi ngay cho những con vật trông thật gớm ghiếc,

 

khiến ch¨²ng chẳng c¨°n muốn ăn chi nữa.

 

C¨´ng l¨²c đ¨®, dân Ng¨¤i vừa mới thiếu ăn thôi,

 

th¨¬ đã được Ng¨¤i ban cho một m¨®n kỳ diệu.

 

4 V¨¬ đối với bọn người đ¨¤n ¨¢p kia,

 

cần bắt ch¨²ng chịu cơn đ¨®i k¨¦m ngặt ngh¨¨o,

 

c¨°n đối với dân Ch¨²a th¨¬ chỉ cần cho thấy

 

th¨´ địch của m¨¬nh bị h¨¤nh hạ ra sao.

 

V¨ª dụ thứ ba : châu chấu v¨¤ rắn đồng

 

5 Ngay cả khi dân Ch¨²a bị th¨² dữ hung hăng xông v¨¤o,

 

v¨¤ rắn trườn ra cắn chết,

 

th¨¬ cơn thịnh nộ của Ng¨¤i cũng không k¨¦o d¨¤i vô tận.

 

6 Họ phải chịu h¨¤nh hạ ¨ªt lâu như l¨¤ chịu một lời cảnh c¨¢o;

 

rồi họ được một dấu hiệu cứu tho¨¢t

 

nhắc họ nhớ đến luật Ng¨¤i truyền.

 

7 V¨¬ bất cứ ai ngước trông l¨ºn đều được cứu,

 

không phải do bởi vật họ nh¨¬n, nhưng l¨¤ do ch¨ªnh Ng¨¤i,

 

Ðấng cứu độ muôn người hết thảy.

 

8 Như thế, Ng¨¤i cho th¨´ địch ch¨²ng con biết rằng:

 

ch¨ªnh Ng¨¤i l¨¤ Ðấng cứu khỏi mọi sự dữ.

 

9 Ch¨²ng chết v¨¬ châu chấu cắn, v¨¬ m¨°ng đốt,

 

m¨¤ không t¨¬m được thuốc để cứu mạng sống m¨¬nh,

 

bởi ch¨²ng đ¨¢ng chịu phạt do những con vật ấy.

 

10 Nhưng con dân Ng¨¤i,

 

nanh rắn độc cũng không l¨¤m hại được,

 

v¨¬ c¨® Ng¨¤i x¨®t thương v¨¤ ra tay cứu chữa.

 

11 Họ bị cắn bị đốt để nhớ lại lời Ng¨¤i,

 

nhưng chẳng bao lâu họ liền được cứu,

 

để khỏi bị ho¨¤n to¨¤n qu¨ºn lãng

 

m¨¤ không được thừa hưởng những ân huệ của Ng¨¤i.

 

12 Quả vậy, không phải l¨¢ cây, chẳng phải thuốc đắp

 

đã chữa họ l¨¤nh, nhưng lạy Ðức Ch¨²a,

 

ch¨ªnh lời Ng¨¤i chữa l¨¤nh tất cả.

 

13 Ng¨¤i thật l¨¤ Ðấng cầm quyền sinh tử,

 

đẩy xuống âm phủ rồi lại k¨¦o l¨ºn.

 

14 V¨¬ người ph¨¤m c¨® thể d¨´ng mưu gian m¨¤ giết chết,

 

nhưng sinh kh¨ª đã ra đi, hắn không sao đưa về;

 

linh hồn m¨¤ âm phủ đã nhận, hắn không t¨¤i n¨¤o giải tho¨¢t.

 

V¨ª dụ thứ bốn : mưa đ¨¢ v¨¤ man-na

 

15 Không một ai tho¨¢t nổi tay Ng¨¤i.

 

16 Quả thế, quân gian ¨¢c không chịu nh¨¬n nhận Ng¨¤i,

 

th¨¬ bị tay uy dũng Ng¨¤i trừng trị:

 

n¨¤o mưa lũ kh¨¢c thường, n¨¤o mưa đ¨¢, mưa r¨¤o li¨ºn tục,

 

ch¨²ng bị những thứ 𨮠săn đuổi,

 

lại c¨°n bị lửa hồng thi¨ºu đốt.

 

17 Ngược đời thay, tuy nước c¨® thể dập tắt mọi sự,

 

nhưng lửa lại ch¨¢y mạnh hơn trong đ¨®.

 

Quả vậy, trời đất cũng b¨ºnh đỡ người ch¨ªnh trực.

 

18 V¨¬ c¨® l¨²c ngọn lửa dịu đi, không thi¨ºu huỷ

 

những con vật được sai đến s¨¢t hại quân gian ¨¢c,

 

để khi thấy vậy, ch¨²ng hiểu ngay rằng:

 

ch¨²ng đã bị ¨¢n phạt của Ch¨²a săn đuổi.

 

19 Cũng c¨® l¨²c ngay giữa d¨°ng nước,

 

lửa bừng l¨ºn mạnh mẽ kh¨¢c thường,

 

thi¨ºu huỷ mọi hoa m¨¤u tr¨ºn miền đất vô đạo.

 

20 Ngược lại, Ch¨²a đã lấy lương thực thi¨ºn thần

 

m¨¤ dưỡng nuôi dân Ch¨²a, dọn sẵn cho họ b¨¢nh bởi trời,

 

b¨¢nh họ không nhọc nhằn t¨¬m kiếm,

 

b¨¢nh c¨® muôn hương vị, thoả mãn mọi sở th¨ªch.

 

21 Quả thế, lương thực Ch¨²a ban

 

vừa biểu lộ t¨¬nh thương mến ngọt ng¨¤o

 

Ng¨¤i d¨¤nh cho con c¨¢i,

 

vừa c¨® thể đ¨¢p ứng những khao kh¨¢t của người sử dụng,

 

v¨¬ n¨® biến đổi theo ước muốn của từng người.

 

22 Man-na như băng tuyết,

 

chịu được lửa hồng m¨¤ không tan chảy.

 

Nhờ vậy m¨¤ dân Ch¨²a hiểu rằng

 

lửa ch¨¢y bừng giữa mưa đ¨¢, s¨¢ng rực giữa mưa giông,

 

l¨¤ nhằm ph¨¢ huỷ hoa m¨¤u của th¨´ địch.

 

23 Ngược lại, lửa đã qu¨ºn đi sức mạnh của m¨¬nh

 

để người công ch¨ªnh c¨°n c¨® thức ăn.

 

24 Quả thế, lo¨¤i thọ tạo tuân phục Ng¨¤i l¨¤ Tạo Ho¨¢

 

khi thẳng tay trừng phạt bọn bất lương,

 

nhưng lại nương tay nhằm mưu ¨ªch

 

cho những ai tin tưởng v¨¤o Ng¨¤i.

 

25 V¨¬ vậy, cũng l¨²c đ¨®, thọ tạo sẵn s¨¤ng biến đổi

 

để phục vụ ân huệ của Ch¨²a, ân huệ nuôi dưỡng mọi người,

 

đ¨¢p ứng ước mong của những ai cần đến.

 

26 Như vậy, lạy Ðức Ch¨²a,

 

con c¨¢i Ng¨¤i y¨ºu thương sẽ học biết điều n¨¤y:

 

không phải hoa tr¨¢i nuôi dưỡng người ta,

 

nhưng lời Ng¨¤i mới giữ g¨¬n chăm s¨®c

 

những ai hằng tin tưởng v¨¤o Ng¨¤i.

 

27 V¨¬ thức ăn không bị lửa đốt ch¨¢y ti¨ºu tan

 

lại tan chảy trước v¨¤i tia nắng ấm,

 

28 để ai nấy biết rằng phải tạ ơn Ng¨¤i trước khi mặt trời l¨ºn,

 

phải gặp gỡ Ng¨¤i khi b¨¬nh minh l¨® rạng.

 

29 V¨¬ hy vọng của đứa vô ơn bạc nghĩa

 

tan chảy như sương gi¨¢ m¨´a đông,

 

trôi đi như d¨°ng nước vô dụng.

 

¨C Chương 17 ¨C

 

V¨ª dụ thứ năm: b¨®ng tối v¨¤ cột lửa

 

1 Vĩ đại thay ph¨¢n quyết của Ng¨¤i, thật kh¨® m¨¤ giải th¨ªch.

 

Thế n¨ºn hết những ai không c¨® người chỉ bảo

 

đều lầm lạc m¨¤ thôi.

 

2 Thật vậy, quân vô đạo tưởng thống trị được dân th¨¢nh,

 

nhưng ch¨ªnh ch¨²ng bị b¨®ng tối giam cầm,

 

bị đ¨ºm d¨¤i xiềng x¨ªch, bị giữ chặt trong nh¨¤,

 

bị loại khỏi t¨¬nh thương vĩnh cửu.

 

3 Ch¨²ng tưởng sẽ c¨® thể giấu m¨¬nh

 

c¨´ng với bao tội lỗi thầm k¨ªn

 

sau bức m¨¤n d¨¤y đặc của lãng qu¨ºn.

 

Nhưng giữa bao sợ hãi kinh ho¨¤ng,

 

ch¨²ng vẫn bị tản m¨¢c, t¨¢ng đởm kinh hồn v¨¬ ảo ảnh.

 

4 Ch¨²ng không hết sợ khi n¨²p trong x¨® tối,

 

bao tiếng động rợn người văng vẳng chung quanh,

 

rồi những b¨®ng ma gh¨º hồn xuất hiện, dung mạo thảm sầu.

 

5 Không lửa n¨¤o đủ mạnh c¨® khả năng chiếu s¨¢ng;

 

không một tia s¨¢ng n¨¤o của c¨¢c v¨¬ sao

 

c¨® thể chiếu soi đ¨ºm khủng khiếp n¨¤y.

 

6 Ch¨²ng chỉ thấy xuất hiện một khối lửa

 

tự dưng bừng ch¨¢y, rắc gieo kinh ho¨¤ng;

 

l¨²c không nh¨¬n thấy nữa,

 

ch¨²ng c¨°n khiếp đảm hơn cả khi nh¨¬n thấy.

 

7 Những tr¨° b¨´a ph¨¦p tỏ ra bất lực,

 

niềm tự h¨¤o v¨¬ hiểu biết chỉ đưa đến nhục nhằn.

 

8 V¨¬ những người hứa với bệnh nhân

 

sẽ xua trừ sợ hãi v¨¤ bối rối, lại lâm bệnh sợ đến độ nực cười.

 

9 D¨´ chẳng c¨® chi phải lo sợ,

 

ch¨²ng cũng kinh ho¨¤ng v¨¬ sâu bọ đi ngang,

 

v¨¬ tiếng r¨ªt của lo¨¤i b¨° s¨¢t.

 

10 Ch¨²ng chết v¨¬ sợ hãi; ngay đến bầu trời không một ai trốn khỏi,

 

ch¨²ng cũng chẳng d¨¢m nh¨¬n.

 

11 Kẻ gian ¨¢c tự đưa ra bằng chứng

 

để l¨ºn ¨¢n ch¨ªnh m¨¬nh l¨¤ h¨¨n hạ:

 

bị lương tâm d¨¤y v¨° n¨® luôn cảm thấy m¨¬nh khổ sở.

 

12 Ch¨ªnh v¨¬ không để cho lý tr¨ª trợ gi¨²p, n¨® đâm ra sợ hãi.

 

13 Trong thâm tâm,

 

c¨¤ng không mong lý tr¨ª đến gi¨²p đỡ chừng n¨¤o,

 

n¨® c¨¤ng không hiểu tại sao m¨¬nh khổ sở chừng ấy.

 

14 Trong đ¨ºm thực sự bất lực n¨¤y,

 

đ¨ºm ph¨¢t xuất từ âm phủ thẳm sâu v¨¤ bất lực,

 

trong c¨´ng một giấc ngủ,

 

15 quân vô đạo vừa bị bao ảo ảnh hãi h¨´ng theo s¨¢t,

 

vừa ra t¨º liệt bởi hồn v¨ªa không c¨°n,

 

v¨¬ cơn sợ hãi ch¨²ng không chờ đợi

 

th¨¬nh l¨¬nh ập tr¨ºn ch¨²ng.

 

16 Bấy giờ ai đang ở 𨮠cũng ngã, cũng bị giam, bị tr¨®i

 

trong nh¨¤ t¨´ không c¨® chấn song.

 

17 Bất luận l¨¤ nông dân hay mục tử,

 

hoặc thợ thuyền lao nhọc nơi hẻo l¨¢nh,

 

hết thảy đều bị chộp bất ngờ, đều lâm cơn quẫn b¨¢ch,

 

bị c¨´ng một xiềng x¨ªch đ¨ºm đen tr¨®i buộc.

 

18 Tiếng gi¨® r¨ªt, tiếng chim th¨¢nh th¨®t tr¨ºn c¨¤nh cây rậm,

 

tiếng nước chảy vừa mạnh vừa đều,

 

19 tiếng đ¨¢ ầm ầm đổ,

 

tiếng chân con vật chạy nhanh đến không ai thấy,

 

tiếng rống của lo¨¤i th¨² hết sức dữ dằn,

 

tiếng vang giữa n¨²i đồi,

 

tất cả đều l¨¤m ch¨²ng khiếp kinh, l¨¤m ch¨²ng ra t¨º bại;

 

20 khi khắp vũ trụ bừng s¨¢ng huy ho¨¤ng,

 

ai nấy thảnh thơi tiếp tục công việc,

 

21 th¨¬ chỉ tr¨ºn bọn ấy, đ¨ºm đen mới 𨨠nặng,

 

𨮠l¨¤ h¨¬nh ảnh của b¨®ng tối sẽ đ¨®n nhận ch¨²ng.

 

Nhưng ch¨ªnh ch¨²ng c¨°n nặng nề hơn cả b¨®ng tối nữa.

 

¨C Chương 18 ¨C

 

1 Trong khi đ¨®, một ¨¢nh s¨¢ng vĩ đại

 

chiếu toả tr¨ºn dân th¨¢nh của Ng¨¤i.

 

Dân Ai-cập nghe tiếng nhưng không thấy mặt.

 

Ch¨²ng vừa khen họ c¨® ph¨²c v¨¬ họ không phải khổ,

 

2 lại vừa c¨¢m ơn, v¨¬ tuy trước đây họ bị ngược đãi,

 

nhưng nay họ vẫn không hại ch¨²ng.

 

Ch¨²ng xin họ thứ tha v¨¬ trước đây ch¨²ng đã c¨® th¨¢i độ th¨´ hằn.

 

3 Thay cho b¨®ng tối, Ng¨¤i đã ban cột lửa

 

l¨¤m hướng đạo tr¨ºn con đường họ chưa hề biết,

 

l¨¤m vầng ô dịu hiền trong cuộc di dân hiển h¨¢ch vinh quang.

 

4 Quân vô đạo đ¨¢ng phải thiếu ¨¢nh s¨¢ng,

 

đ¨¢ng bị giam cầm trong cảnh tối tăm

 

bởi ch¨²ng từng giam hãm con c¨¢i Ch¨²a,

 

những người Ch¨²a d¨´ng m¨¤ ban cho thế gian

 

¨¢nh s¨¢ng không hề tắt của lề luật.

 

V¨ª dụ thứ s¨¢u : đ¨ºm thảm sầu v¨¤ đ¨ºm giải tho¨¢t

 

5 Khi ch¨²ng quyết định s¨¢t hại c¨¢c trẻ sơ sinh của dân th¨¢nh,

 

nhưng một trẻ nhỏ bị bỏ rơi đã được cứu tho¨¢t.

 

Ðể trừng phạt ch¨²ng, Ng¨¤i đã lấy đi

 

vô v¨¤n vô số trẻ thơ của ch¨²ng

 

v¨¤ ti¨ºu diệt bọn ch¨²ng hết thảy

 

trong nước lũ hung t¨¤n.

 

6 Шºm ấy đã được b¨¢o trước cho cha ông ch¨²ng con,

 

để khi biết chắc lời hứa m¨¬nh tin l¨¤ lời hứa n¨¤o

 

c¨¢c ng¨¤i th¨ºm can đảm.

 

7 Dân Ch¨²a đã trông đợi đ¨ºm ấy

 

như đ¨ºm cứu tho¨¢t người ch¨ªnh trực v¨¤ ti¨ºu diệt kẻ địch th¨´.

 

8 Quả vậy, Ch¨²a d¨´ng h¨¬nh phạt gi¨¢ng xuống đối phương

 

để l¨¤m cho ch¨²ng con được rạng rỡ

 

v¨¤ k¨ºu gọi ch¨²ng con đến với Ng¨¤i.

 

9 Con l¨¤nh ch¨¢u th¨¢nh của những người lương thiện

 

âm thầm dâng lễ tế trong nh¨¤.

 

Họ đồng tâm nhất tr¨ª về luật sau đây của Thi¨ºn Ch¨²a,

 

l¨¤ trong dân th¨¢nh, c¨® ph¨²c c¨´ng hưởng, c¨® hoạ c¨´ng chia.

 

V¨¤ ngay từ bấy giờ,

 

họ đã xướng l¨ºn những b¨¤i ca do cha ông truyền lại.

 

10 Ðối lại l¨¤ tiếng quân th¨´ k¨ºu la ầm ĩ, mạnh ai nấy h¨¦t,

 

v¨¤ tiếng k¨ºu ai o¨¢n vang vọng khắp nơi

 

của những người kh¨®c thương con đã chết.

 

11 Nô lệ hay chủ nhân đều chung một h¨¬nh phạt,

 

thứ dân hay vua ch¨²a đều khổ sở như nhau,

 

12 con ch¨²ng đã chết c¨´ng một kiểu.

 

Vô v¨¤n người đã chết, m¨¤ không c¨°n đủ người sống để chôn.

 

Trong chốc l¨¢t, những đứa con ch¨²ng y¨ºu thương nhất

 

đều đã bị ti¨ºu diệt.

 

13 Những kẻ vốn không tin v¨¬ ỷ v¨¤o ph¨´ ph¨¦p,

 

khi chứng kiến c¨¢i chết của những đứa con đầu l¨°ng,

 

liền tuy¨ºn xưng rằng dân n¨¤y l¨¤ con Thi¨ºn Ch¨²a.

 

14 Khi vạn vật ch¨¬m sâu trong thinh lặng,

 

l¨²c đ¨ºm trường chừng như điểm canh ba,

 

15 th¨¬ từ trời cao thẳm, lời to¨¤n năng của Ng¨¤i

 

đã rời bỏ ngôi b¨¢u, v¨ª tựa người chiến sĩ can trường

 

xông v¨¤o giữa miền đất bị tru diệt,

 

mang theo bản ¨¢n không thể huỷ của Ng¨¤i

 

như lưỡi gươm sắc b¨¦n.

 

16 N¨® đứng v¨¤ l¨¤m cho vũ trụ đầy chết ch¨®c,

 

đầu đụng trời chân đạp đất.

 

17 Th¨¬nh l¨¬nh l¨²c 𨮠bao nhi¨ºu h¨¬nh ảnh

 

của những giấc mộng khủng khiếp

 

khiến ch¨²ng phải kinh ho¨¤ng.

 

Những nỗi sợ hãi bất thần ập tr¨ºn ch¨²ng.

 

18 Ch¨²ng bị quăng nửa sống nửa chết,

 

đứa chỗ n¨¤y đứa chỗ kia.

 

Ch¨²ng cho hiểu tại sao ch¨²ng chết.

 

19 Quả vậy, những giấc mộng từng l¨¤m ch¨²ng hoang mang

 

lại n¨ºn điều ti¨ºn b¨¢o kẻo ch¨²ng bị ti¨ºu diệt

 

m¨¤ không hiểu nguy¨ºn nhân c¨¢c h¨¬nh khổ của m¨¬nh.

 

Ðe doạ bị tận diệt trong sa mạc

 

20 Tuy nhi¨ºn, thử th¨¢ch của c¨¢i chết

 

không buông tha ngay cả những người công ch¨ªnh:

 

vô số người gục ngã nơi hoang địa.

 

Nhưng cơn thịnh nộ của Ch¨²a đã không k¨¦o d¨¤i.

 

21 V¨¬ c¨® một người không ai ch¨º tr¨¢ch nổi

 

vội v¨¤ng đứng ra b¨ºnh vực họ,

 

mang theo kh¨ª giới của sứ vụ được giao cho

 

l¨¤ lời cầu xin với hương trầm x¨¢ tội.

 

Ðương đầu với cơn thịnh nộ của Ng¨¤i,

 

ông chấm dứt hoạ tai khi chứng tỏ m¨¬nh l¨¤ tôi tớ Ch¨²a.

 

22 Ông thắng được cơn giận của Ng¨¤i,

 

không phải nhờ thân thể cường tr¨¢ng,

 

cũng chẳng nhờ vũ kh¨ª oai h¨´ng, nhưng ch¨ªnh nhờ lời n¨®i

 

m¨¤ ông khuất phục Ðấng đang trừng phạt

 

khi nhắc lại lời thề của cha ông, nhắc lại c¨¢c giao ước.

 

23 Khi thây ma chất th¨¤nh từng đống,

 

ông đứng ra giữa chận đường, ngăn cản cơn thịnh nộ,

 

không cho đến với những người c¨°n sống.

 

24 V¨¬ to¨¤n thể vũ trụ ở tr¨ºn ¨¢o cho¨¤ng của ông,

 

vinh quang của ti¨ºn tổ được khắc ghi tr¨ºn bốn h¨¤ng ngọc quý,

 

v¨¤ uy dũng của Ng¨¤i ở tr¨ºn vương miện ông đang đội tr¨ºn đầu.

 

25 Thần Tru Diệt thấy thế liền run sợ th¨¢o lui,

 

v¨¬ cho nếm cơn thịnh nộ một ch¨²t thôi l¨¤ đủ.

 

¨C Chương 19 ¨C

 

V¨ª dụ thứ bảy: Biển Ðỏ

 

1 Cơn giận tr¨²t hết xuống phường vô đạo,

 

không một ch¨²t x¨®t thương,

 

bởi Ch¨²a biết trước những g¨¬ ch¨²ng sẽ thực hiện:

 

2 l¨¤ sau khi cho ph¨¦p họ l¨ºn đường,

 

th¨²c ¨¦p họ vội vã ra đi, ch¨²ng lại đổi ý m¨¤ truy nã.

 

3 Quả vậy, đang bận tâm lo việc ma chay,

 

đang than kh¨®c b¨ºn mộ người đã chết,

 

ch¨²ng lại nghĩ th¨ºm một tr¨° ngu xuẩn:

 

l¨¤ những người ch¨²ng vừa trục xuất,

 

vừa năn nỉ xin họ ra đi, th¨¬ nay ch¨²ng lại truy nã họ

 

như truy nã những người t¨´ chạy trốn.

 

4 Âu cũng do số phận m¨¤ ch¨²ng mới ra nông nỗi n¨¤y

 

v¨¤ qu¨ºn chuyện đã qua: thế l¨¤ ch¨²ng tăng l¨ºn cho đủ

 

những h¨¬nh phạt c¨°n thiếu trong số c¨¢c cực h¨¬nh.

 

5 Trong khi dân Ng¨¤i trải qua cuộc h¨¤nh tr¨¬nh tuyệt diệu,

 

th¨¬ ch¨²ng lại phải chết một c¨¢ch thật lạ thường.

 

6 V¨¬ to¨¤n thể vũ trụ lại thay đổi từ bản chất như thuở ban đầu,

 

tuân phục c¨¢c mệnh lệnh của Ch¨²a,

 

để g¨¬n giữ con c¨¢i Ng¨¤i b¨¬nh an.

 

7 Người ta thấy mây che phủ doanh trại;

 

nơi trước kia l¨¤ nước, đất khô r¨¢o nổi l¨ºn,

 

một lối đi th¨ºnh thang lộ ra từ Biển Ðỏ

 

v¨¤ từ nước lũ xuất hiện c¨¢nh đồng xanh.

 

8 C¨® tay Ng¨¤i che chở, to¨¤n dân đã đi qua

 

v¨¤ chứng kiến bao điềm thi¨ºng dấu lạ.

 

9 Như ngựa chăn ngo¨¤i đồng, như chi¨ºn nhảy tung tăng,

 

lạy Ðức Ch¨²a, dân Ch¨²a ca tụng t¨¢n dương Ng¨¤i

 

l¨¤ Ðấng giải tho¨¢t họ.

 

10 Họ c¨°n nhớ lại những việc đã xảy ra

 

khi sống nơi xứ lạ qu¨º người:

 

n¨¤o đất đai chứ không phải th¨² vật

 

đã sản sinh ra muỗi l¨¤m sao,

 

n¨¤o d¨°ng sông chứ không phải sinh vật dưới nước

 

đã mửa ra từng bầy ếch nh¨¢i l¨¤m sao!

 

11 Sau đ¨®, khi th¨¨m ăn, khi đ¨°i c¨® cao lương mĩ vị,

 

họ liền thấy một lo¨¤i chim mới.

 

12 Ðể l¨¤m họ thoả l¨°ng, chim c¨²t từ ngo¨¤i biển bay l¨ºn chỗ họ.

 

Ai-cập đắc tội hơn Xơ-đôm

 

13 Nhưng h¨¬nh phạt gi¨¢ng xuống phường tội lỗi,

 

không phải l¨¤ đã không được b¨¢o trước

 

bằng những trận sấm s¨¦t vang trời.

 

Ch¨²ng chịu khổ quả l¨¤ đ¨ªch đ¨¢ng

 

v¨¬ bao tội ¨¢c ch¨²ng đã phạm

 

v¨¤ v¨¬ đối với những ngoại kiều

 

ch¨²ng c¨°n tỏ ra kỳ thị độc ¨¢c hơn.

 

14 Quả vậy, một đ¨¤ng không chịu tiếp

 

kh¨¢ch đến trọ nh¨¤ m¨¬nh,

 

c¨°n một đ¨¤ng biến th¨¤nh tôi mọi

 

những người kh¨¢ch lạ l¨¤m ơn cho m¨¬nh.

 

15 Ch¨ªnh v¨¬ thế, những người kia sẽ phải chịu h¨¬nh phạt

 

v¨¬ đã xử tệ với người ngoại bang,

 

16 c¨°n những người n¨¤y, sau khi đã linh đ¨¬nh đ¨®n tiếp

 

những kẻ từng chia sẻ quyền lợi với m¨¬nh,

 

lại cưỡng ¨¦p họ phải lao động vất vả.

 

17 V¨¬ thế, ch¨²ng sẽ phải chịu cảnh m¨´ lo¨¤

 

¨C như những người kia trước cửa nh¨¤ người công ch¨ªnh ¨C

 

khi ai nấy bị tối tăm d¨¤y đặc bao phủ,

 

phải m¨° mẫm t¨¬m kiếm cửa ra lối v¨¤o.

 

Ho¨¤ điệu mới

 

18 Như thế, c¨¢c nguy¨ºn tố kh¨¢c biệt lại ho¨¤ hợp với nhau

 

cũng như tr¨ºn ph¨ªm đ¨¤n,

 

mỗi dấu tuy vẫn giữ âm thanh ri¨ºng của n¨®,

 

lại tạo th¨¤nh những giai điệu kh¨¢c nhau.

 

Ta thấy rõ điều n¨¤y khi quan s¨¢t những g¨¬ đã xảy ra:

 

19 Quả vậy, lo¨¤i sống tr¨ºn cạn lại th¨¤nh lo¨¤i sống dưới nước,

 

lo¨¤i bơi dưới nước lại l¨ºn tr¨ºn cạn,

 

20 lửa ở trong nước lại ch¨¢y mạnh hơn,

 

nước lại qu¨ºn đi khả năng dập tắt;

 

21 nhưng lửa lại không thi¨ºu rụi

 

những con vật nhỏ b¨¦ lang thang,

 

cũng không l¨¤m tan chảy thứ lương thực thần linh

 

trông tựa băng tuyết v¨¤ rất dễ tan chảy.

 

Kết luận

 

22 Vâng, lạy Ðức Ch¨²a, Ng¨¤i đã l¨¤m tất cả

 

cho dân Ng¨¤i được vĩ đại, vinh quang.

 

V¨¤ mọi nơi mọi thời, Ng¨¤i đã không ngừng nâng đỡ họ.

¡¡

    

¡¡