KINH THÁNH

¡¡

¡¡

  SÁCH TIÊN TRI JONAH (Giô-na)

(Nguồn copy : https://giotregiaoxutando.wordpress.com/)

¨C Chương 01 ¨C

 

Ông Giô-na cưỡng lại sứ mạng Ðức Ch¨²a giao

 

1 C¨® lời Ðức Ch¨²a ph¨¢n với ông Giô-na, con ông A-m¨ªt-tai, rằng: 2 ¡°Hãy đứng dậy, đi đến Ni-ni-v¨º, th¨¤nh phố lớn, v¨¤ hô cho dân th¨¤nh biết rằng sự gian ¨¢c của ch¨²ng đã l¨ºn thấu tới Ta.¡± 3 Ông Giô-na đứng dậy nhưng l¨¤ để trốn đi T¨¢c-s¨ªt, tr¨¢nh nhan Ðức Ch¨²a. Ông xuống Gia-phô v¨¤ t¨¬m được một chiếc t¨¤u sắp đi T¨¢c-s¨ªt. Ông trả tiền, xuống t¨¤u để c¨´ng đi T¨¢c-s¨ªt với họ, tr¨¢nh nhan Ðức Ch¨²a. 4 Nhưng Ðức Ch¨²a tung ra một cơn gi¨® to tr¨ºn biển v¨¤ liền c¨® một trận bão lớn ngo¨¤i khơi, khiến t¨¤u tưởng chừng như sắp vỡ tan. 5 Thuỷ thủ sợ hãi; họ k¨ºu cứu, mỗi người k¨ºu l¨ºn thần của m¨¬nh v¨¤ n¨¦m h¨¤ng ho¨¢ tr¨ºn t¨¤u xuống biển cho nhẹ bớt. C¨°n ông Giô-na th¨¬ đã xuống hầm t¨¤u, nằm 𨮠v¨¤ ngủ say.

 

 

6 Vi¨ºn thuyền trưởng lại gần v¨¤ n¨®i với ông: ¡°Sao lại ngủ thế n¨¤y? Dậy! K¨ºu cầu thần của ông đi! May ra vị thần ấy sẽ nghĩ đến ch¨²ng ta v¨¤ ch¨²ng ta khỏi mất mạng.¡± 7 Rồi họ bảo nhau: ¡°N¨¤o, ch¨²ng ta hãy bắt thăm cho biết tại ai m¨¤ ch¨²ng ta gặp tai hoạ n¨¤y.¡± Họ gieo quẻ v¨¤ quẻ rơi tr¨²ng ông Giô-na. 8 Họ bảo ông: ¡°V¨¬ ông l¨¤ người đã đem tai hoạ n¨¤y đến cho ch¨²ng ta, th¨¬ xin ông cho ch¨²ng tôi biết: Ông l¨¤m nghề g¨¬? Ông từ đâu đến, qu¨º ở nước n¨¤o, v¨¤ thuộc dân n¨¤o?¡± 9 Ông n¨®i với họ: ¡°Tôi l¨¤ người H¨ªp-ri, Ðấng tôi k¨ªnh sợ l¨¤ Ðức Ch¨²a, Thi¨ºn Ch¨²a c¨¢c tầng trời, Ðấng đã l¨¤m ra biển khơi v¨¤ đất liền.¡± 10 Những người ấy sợ, sợ lắm; họ n¨®i với ông: ¡°Ông đã l¨¤m g¨¬ thế?¡± Thật vậy, do ông kể lại m¨¤ họ được biết l¨¤ ông đang trốn đi để tr¨¢nh nhan Ðức Ch¨²a. 11 Họ hỏi ông: ¡°Ch¨²ng tôi phải xử với ông thế n¨¤o để cho biển lặng đi, không c¨°n đe doạ ch¨²ng tôi nữa?¡± Quả thật, biển c¨¤ng l¨²c c¨¤ng động mạnh. 12 Ông bảo họ: ¡°Hãy đem tôi n¨¦m xuống biển th¨¬ biển sẽ lặng đi, không c¨°n đe doạ c¨¢c ông nữa; v¨¬ tôi biết l¨¤ tại tôi m¨¤ c¨¢c ông gặp cơn bão lớn n¨¤y.¡± 13 Những người ấy cố ch¨¨o v¨¤o đất liền, nhưng không thể được v¨¬ biển mỗi l¨²c một động th¨ºm, uy hiếp họ. 14 Họ k¨ºu cầu Ðức Ch¨²a v¨¤ thưa: ¡°Ôi, lạy Ðức Ch¨²a, ước g¨¬ ch¨²ng con không phải chết v¨¬ mạng sống người n¨¤y, v¨¤ xin đừng đổ m¨¢u vô tội tr¨ºn đầu ch¨²ng con; v¨¬ lạy Ðức Ch¨²a, ch¨ªnh Ng¨¤i đã h¨¤nh động tuỳ theo sở th¨ªch.¡± 15 Rồi họ đem ông Giô-na n¨¦m xuống biển. Biển dừng cơn giận dữ. 16 Những người ấy sợ Ðức Ch¨²a, sợ lắm; họ dâng hy lễ l¨ºn Ðức Ch¨²a v¨¤ khấn hứa.

 

¨C Chương 02 ¨C

 

Ông Giô-na được cứu tho¨¢t

 

1 Ðức Ch¨²a khiến một con c¨¢ lớn nuốt ông Giô-na. Ông Giô-na ở trong bụng c¨¢ ba ng¨¤y ba đ¨ºm. 2 Từ trong bụng c¨¢, ông Giô-na cầu nguyện c¨´ng Ðức Ch¨²a, Thi¨ºn Ch¨²a của ông. 3 Ông n¨®i:

 

Từ cảnh ngặt ngh¨¨o, tôi k¨ºu l¨ºn Ðức Ch¨²a,

 

Người đã thương đ¨¢p lời.

 

Lạy Ch¨²a, từ l¨°ng âm phủ, con cầu cứu, Ng¨¤i đã nghe tiếng con.

 

4 Ng¨¤i đã n¨¦m con v¨¤o vực sâu, giữa l¨°ng biển,

 

l¨¤n nước m¨ºnh mông vây bọc con,

 

s¨®ng cồn theo nước cuốn, Ng¨¤i để cho tr¨¤n ngập thân n¨¤y.

 

5 Con đã n¨®i: ¡°Con bị đuổi đi khuất mắt Ch¨²a rồi!

 

Nhưng con vẫn hướng nh¨¬n về th¨¢nh điện của Ch¨²a.¡±

 

6 Nước bủa vây con đến cổ, vực thẳm vây bọc con,

 

tr¨ºn đầu con, rong r¨ºu quấn chằng chịt.

 

7 Con đã xuống tận nền m¨®ng n¨²i non,

 

cửa l¨°ng đất đã c¨¤i then nhốt con mãi mãi.

 

Nhưng Ng¨¤i đã đưa sự sống của con l¨ºn khỏi huyệt,

 

lạy Ðức Ch¨²a l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a của con.

 

8 Khi mạng sống con hầu t¨¤n, con đã nhớ đến Ðức Ch¨²a

 

v¨¤ lời cầu nguyện của con đã tới Ng¨¤i, tới đền th¨¢nh của Ng¨¤i.

 

9 Bọn thờ thần hư ảo, chớ g¨¬ ch¨²ng bỏ điều ch¨²ng vẫn tôn s¨´ng.

 

10 Phần con, giữa tiếng h¨¢t tạ ơn, con sẽ tiến dâng Ng¨¤i hy lễ;

 

con xin giữ trọn điều đã khấn nguyền.

 

Ðức Ch¨²a mới l¨¤ Ðấng ban ơn cứu độ.

 

11 Ðức Ch¨²a bảo con c¨¢, n¨® liền mửa ông Giô-na ra tr¨ºn đất liền.

 

¨C Chương 03 ¨C

 

Th¨¤nh Ni-ni-v¨º s¨¢m hối v¨¤ được tha thứ

 

1 C¨® lời Ðức Ch¨²a ph¨¢n với ông Giô-na lần thứ hai rằng: 2 ¡°Hãy đứng dậy, đi đến Ni-ni-v¨º, th¨¤nh phố lớn, v¨¤ hô cho dân th¨¤nh biết lời tuy¨ºn c¨¢o Ta sẽ truyền cho ngươi.¡± 3 Ông Giô-na đứng dậy v¨¤ đi Ni-ni-v¨º, như lời Ðức Ch¨²a ph¨¢n. Ni-ni-v¨º l¨¤ một th¨¤nh phố cực kỳ rộng lớn, đi ngang qua phải mất ba ng¨¤y đường. 4 Ông Giô-na bắt đầu v¨¤o th¨¤nh, đi một ng¨¤y đường v¨¤ công bố: ¡°C¨°n bốn mươi ng¨¤y nữa, Ni-ni-v¨º sẽ bị ph¨¢ đổ.¡± 5 Dân Ni-ni-v¨º tin v¨¤o Thi¨ºn Ch¨²a, họ công bố lệnh ăn chay v¨¤ mặc ¨¢o vải thô, từ người lớn đến trẻ nhỏ. 6 Tin b¨¢o đến cho vua Ni-ni-v¨º; vua rời khỏi ngai, cởi ¨¢o cho¨¤ng, kho¨¢c ¨¢o vải thô, v¨¤ ngồi tr¨ºn tro. 7 Vua cho rao tại Ni-ni-v¨º: ¡°Do sắc chỉ của đức vua v¨¤ c¨¢c quan đại thần, người v¨¤ s¨²c vật, b¨° b¨º v¨¤ chi¨ºn d¨º không được nếm bất cứ c¨¢i g¨¬, không được ăn cỏ, không được uống nước. 8 Người v¨¤ s¨²c vật phải kho¨¢c ¨¢o vải thô v¨¤ hết sức k¨ºu cầu Thi¨ºn Ch¨²a. Mỗi người phải trở lại, bỏ đường gian ¨¢c v¨¤ những h¨¤nh vi bạo lực của m¨¬nh. 9 Biết đâu Thi¨ºn Ch¨²a chẳng nghĩ lại, chẳng bỏ ý định gi¨¢ng phạt, v¨¤ nguôi cơn thịnh nộ, khiến ch¨²ng ta khỏi phải chết.¡± 10 Thi¨ºn Ch¨²a thấy việc họ l¨¤m, thấy họ bỏ đường gian ¨¢c m¨¤ trở lại, Người hối tiếc về tai hoạ Người đã tuy¨ºn bố sẽ gi¨¢ng tr¨ºn họ, Người đã không gi¨¢ng xuống nữa.

 

¨C Chương 04 ¨C

 

Ông Giô-na bực m¨¬nh. Ðức Ch¨²a trả lời.

 

1 Ông Giô-na bực m¨¬nh, bực lắm, v¨¤ ông nổi giận. 2 Ông cầu nguyện với Ðức Ch¨²a v¨¤ n¨®i: ¡°Ôi, lạy Ðức Ch¨²a, 𨮠chẳng phải l¨¤ điều con đã n¨®i khi c¨°n ở qu¨º nh¨¤ sao? Ch¨ªnh v¨¬ thế m¨¤ con đã vội v¨¤ng trốn đi T¨¢c-s¨ªt. Thật vậy, con biết rằng Ng¨¤i l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a từ bi nhân hậu, chậm giận v¨¤ gi¨¤u t¨¬nh thương, v¨¤ hối tiếc v¨¬ đã gi¨¢ng hoạ. 3 Giờ đây, lạy Ðức Ch¨²a, xin Ng¨¤i lấy mạng sống con đi, v¨¬ th¨¤ con chết c¨°n hơn l¨¤ sống!¡± 4 Ðức Ch¨²a hỏi ông: ¡°Ngươi nổi giận như thế c¨® lý không?¡± 5 Ông Giô-na ra ngo¨¤i th¨¤nh v¨¤ ngồi ở ph¨ªa đông th¨¤nh. Ở đ¨®, ông l¨¤m một c¨¢i lều, rồi ngồi b¨ºn dưới, trong b¨®ng m¨¢t, để xem c¨¢i g¨¬ sẽ xảy ra trong th¨¤nh. 6 Ðức Ch¨²a l¨¤ Thi¨ºn Ch¨²a khiến một cây thầu dầu mọc l¨ºn ở ph¨ªa tr¨ºn ông Giô-na để c¨® b¨®ng m¨¢t che đầu ông, hầu l¨¤m ông hết buồn bực. Ông Giô-na vui, vui lắm v¨¬ cây thầu dầu. 7 Nhưng hôm sau, khi hừng đông l¨® rạng, Thi¨ºn Ch¨²a khiến một con sâu cắn cây thầu dầu v¨¤ cây bị h¨¦o. 8 Khi mặt trời mọc, Thi¨ºn Ch¨²a cho c¨® một cơn gi¨® đông n¨®ng bỏng, v¨¤ mặt trời giội nắng xuống đầu ông Giô-na; ông ngất xỉu v¨¤ xin cho m¨¬nh được chết, ông n¨®i: ¡°Th¨¤ tôi chết c¨°n hơn l¨¤ sống.¡± 9 Thi¨ºn Ch¨²a hỏi ông Giô-na: ¡°Ngươi nổi giận v¨¬ cây thầu dầu, như thế c¨® lý không?¡± Ông trả lời: ¡°Con c¨® lý để nổi giận đến chết được!¡± 10 Ðức Ch¨²a ph¨¢n: ¡°Ngươi, ngươi thương hại cây thầu dầu m¨¤ ngươi đã không vất vả v¨¬ n¨®, v¨¤ không l¨¤m cho n¨® lớn l¨ºn; trong một đ¨ºm n¨® đã sinh ra, rồi trong một đ¨ºm lại chết đi. 11 C¨°n Ta, chẳng lẽ Ta lại không thương hại Ni-ni-v¨º, th¨¤nh phố lớn, trong 𨮠c¨® hơn một trăm hai mươi ng¨¤n người không phân biệt được b¨ºn phải với b¨ºn tr¨¢i, v¨¤ lại c¨® rất nhiều th¨² vật hay sao?¡±

¡¡

    

¡¡